Nhật ký
Lời cuối cho anh! Anh vốn hok phải là cơn Mưa em tìm kiếm. Anh cũng chẳng thể nắm tay ngọn Gió mỗi khi Gió lạnh, lau nước mắt khi Gió khóc, chỉ bài cho Gió khi Gió gặp 1 bài tập khó... Thì ra 1 tháng qua anh là ng lấp lỗ hổng trong cái tâm hồn của tuổi đang lớn. Hok cảm xúc, hok bình yên, hok khiến cơn Gió vui đến lạ kỳ, hok có j đặc biệt. Nhưng 1 tháng ...
Hok bik sao nưã nhỉ. Mỳh chak chắn hok phải là đang iu mà. Hok có cảm giác thật sự yêu đâu... Chỉ là cần cảm giác wan tâm từ ai đó,.... Là cần một tin nhắn vào sáng sớm: "Trời lạnh đấy, em nhớ mặc thêm áo nhé" Là cần người an ủi: "Đừng khóc nhé em, mọi chuỵên rồi sẽ qua" Là có người cùng chung lý tưởng: "Cố gắng đậu đh nhé em, rồi mỳh có thể gặp nhau" ...
    Huuuu, mún khóc,... Lâu lâu con người cần có 1 ngày của riêng mình. Hok làm việc, hok học hành, hok bạn bè, chỉ đơn giản một mình làm n~ gì mỳh thik. Thế nhưng riêng mìh thỳ giờ đâu có cái quyền ấy cơ chứ. Có lẽ mỳh hư thật rùi. Chưa bao giờ hay chưa khi nào có cảm giác tồi tệ thế này. Haizzz Ngày nào cũng ra khỏi nhà lúc 5h sáng đi học, cố lắm. Ừh, thế ...
  Hãy tự thắp đuốc mà đi, em ạ!       Lần đầu tiên trong cuộc đời có người nói với tôi như vậy. Không chút ngại ngùng, giấu diếm, giả tạo hay tí ti an ủi. Chỉ một câu thôi. Suy nghĩ! Việc học của tôi không tốt. Tất cả là lỗi đo tôi, ẩu đoảng và hok có khả năng nói trứơc đám đông. Làm bài sai một cách vô lý không thể tả nổi. Bật khóc trước bài kiểm tra. Thua rồi, ...



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
149 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 149 khách