Nhật ký của wind_wu
wind_wu viết vào ngày 30.11.2009
Là em...
Lời cuối cho anh!
Anh vốn hok phải là cơn Mưa em tìm kiếm.
Anh cũng chẳng thể nắm tay ngọn Gió mỗi khi Gió lạnh, lau nước mắt khi Gió khóc, chỉ bài cho Gió khi Gió gặp 1 bài tập khó...
Thì ra 1 tháng qua anh là ng lấp lỗ hổng trong cái tâm hồn của tuổi đang lớn.
Hok cảm xúc, hok bình yên, hok khiến cơn Gió vui đến lạ kỳ, hok có j đặc biệt.
Nhưng 1 tháng em ngộ nhận, hay ích kỉ khi nhận t.y của anh.
Giờ thì em buông tay, từ bỏ.
Anh hok là Mưa có thể khiến Gió dừng chân.
Cứ nghĩ rằng em vô tâm, ích kỉ, lạnh lùng, hay bất cứ ngôn từ nào khác.
Thật tệ phải hok?
Xin lỗi anh, giờ thì em biết : Anh hok phải là t.y của em.
Hok yêu anh. Tạm biệt. Đừng tha thứ cho em, nhưng hãy wên em đi như em chưa hề tồn tại trong cuộc đời anh.... Nhé.
Cảm nhận
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Mưa rùi cũng sẽ hết nhưng cơn gió sẽ mãi còn bít hok ^^
Hãy ước có 1 cơn gió nữa để cùng sánh đôi lướt trong cuộc đời, đừng ước những cơn mưa, rồi sẽ đến nhưng cũng sẽ ra đi ^^
Nhưng đứa trẻ đâu biết thượng đế trên cao đang mỉm cười:
Khi đứa trẻ đau vì vấp ngã, đó là tình yêu
Khi đứa trẻ tin rằng mình không cô độc khi vấp ngã, đó là niềm tin
Khi đứa trẻ nhìn thấy những đứa trẻ khác còn đau khổ hơn mình, đó là sự may mắn
Và khi đứa trẻ nghĩ rằng mình phải đứng dậy là đi tiếp, đó là niềm hi vọng...
hi vọng chị tìm ra tứ diệp thảo