Bản không dấu Bên ngoài cửa sổ
(Hoathuytinh.com) Hai người đàn ông, hai bệnh nhân trong bệnh viện. Trên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai, trên một chiếc giường gần đó, phải nằm hoàn toàn.
Họ rất thường nói chuyện với nhau. Họ nói về vợ con, về gia đình, về tổ ấm, về nghề nghiệp và những khó khăn của mình...

Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông ở chiếc giường gần cửa sổ được phép ngồi dậy, anh ấy ngồi đó, hướng ra ngoài cửa sổ và tả cho người bạn cùng phòng của mình cảnh tượng diễn ra bên ngoài. Đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc mà người đàn ông ở chiếc giường bên kia được hưởng, thế giới được mở ra sống động với anh ấy, qua những hoạt động, màu sắc mà anh được nghe tả lại.

Ô cửa sổ nhìn ra một công viên bên một dòng sông thơ mộng. Những con vịt, những con thiên nga nhẹ nhàng di chuyển trên mặt nước trong khi trẻ con chơi đùa trên những chiếc thuyền đủ hình dạng, màu sắc từng cặp tình nhân tay trong tay dạo bước giữa những bồn hoa đủ loại đủ màu ở đằng xa hơn nữa, người ta có thể nhìn thấy cả đường chân trời rực hồng trước hoàng hôn...

Khi người ngồi diễn tả không sót một chi tiết nhưng gì anh ta có thể nhìn thấy thì người nằm nhắm mắt lại và tưởng tượng.

Ngày lại ngày qua đi. Một buổi sáng, y tá mang nước rửa mặt đến cho họ nhưng phát hiện ra rằng người đàn ông trên chiếc giường gần cửa sổ đã chết. Anh ấy đã ra đi, một cách nhẹ nhàng, trong giấc ngủ của mình. Cô đã vô cùng đau buồn, gọi nhân viên bệnh viện đến mang xác anh ấy đi. Một không khí nặng nề bao trùm căn phòng.

Sau đó, người đàn ông vẫn phải nằm trên giường ngỏ ý muốn được lại gần cửa sổ. Y tá nhiệt tình kéo chiếc giường của anh sát lại chiếc giường bên cửa sổ. Sau khi chắc chắn anh đã được an toàn, cô để anh lại một mình.

Chậm chạm, khó khăn, anh tự mình di chuyển, bằng khuỷu tay, đến sát bên cửa sổ, nhướn người để nhìn ra bên ngoài. Nhưng, thật bất ngờ, tất cả những gì mà anh có thể nhìn được, qua ô cửa sổ, chỉ là một bức tường trống trơn!

Khi y tá quay lại, anh hỏi thăm cô về người bạn bệnh nhân cùng phòng, người mà vẫn hằng ngày mở ra một thế giới tươi đẹp và nên thơ cho anh ta qua những miêu tả của mình về cảnh quan bên ngoài ô cửa sổ. Cô y tá cho biết, người đàn ông đó bị mù. Anh đã lặng đi, trong sự xúc động khôn tả.
Người ta có thể quên tất cả những gì bạn đã nói, đã làm. Nhưng người ta sẽ không bao giờ quên cảm giác mà bạn đã đem lại cho họ.
Hạnh phúc là khi ta nghĩ mình hạnh phúc, bất chấp hoàn cảnh. Và, chia sẻ sẽ làm vơi một nửa nỗi buồn nhưng lại nhân đôi hạnh phúc.
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Sưu tầm bởi thienngan ngày 05.06.2009. Có 41355 lượt xem. Đánh giá:
Gởi truyện này Yêu thích Chép về máy Đánh giá: 5 điểm (2 votes)
Cảm nhận
Gởi bởi kaitoukid vào ngày 06.06.2009 01:44:47
tôi đã từng đọc chuyện này nhưng khi đọc lại vẫn thấy nguyên cảm xúc của lần đàu tiên, câu chuyện thật ý nghĩa
cám ơn bạn
Gởi bởi bubu vào ngày 06.06.2009 05:40:58
Đã có một vở kịch dựa trên câu chuyện này chiếu trên HTV, Bu rất thích :)
Gởi bởi meocon82 vào ngày 06.06.2009 05:59:53
rất hay và có ý nghĩa chị ạ
Gởi bởi targui_artist vào ngày 06.06.2009 12:52:02
Câu chuyện thật là cảm động. Mình rất thích câu kết "Hạnh phúc là khi ta nghĩ mình hạnh phúc, bất chấp hoàn cảnh. Và, chia sẻ sẽ làm vơi một nửa nỗi buồn nhưng lại nhân đôi hạnh phúc."
Cảm ơn bạn đã gơi bài này!
Gởi bởi o0piggy0o vào ngày 08.06.2009 16:02:07
chuyện hay quá...thích nhất là 2 câu cuối :)
Gởi bởi tinhanhbuon vào ngày 17.11.2009 14:34:55
Truyen rat hay va y nghia!!! Minh rat thich.
Gởi bởi raven7388 vào ngày 04.01.2010 14:12:29
Câu chuyện này đã nghe ở đâu rùi nhỉ...
Gởi bởi funny vào ngày 08.01.2010 08:57:43
câu truyện này cảm động quá !
Gởi bởi becauseyouloveme vào ngày 17.01.2010 02:29:02
" ...côg vjên...dòg sôg...đườg chân trời...hoàg hôn..." " ...ng đàn ôg đó bị mù..." "...ng ta có thể wên ....cho họ..." "...hạh phúk là khj...nhân đôj hạh phúc ." t chợt nhớ đến câu nói : nhữg gì bạn cho đj từ trái tjm hôm nay ,nhất định pạn sẽ nhận lạj đc từ tráj tjm _ngày maj hoặc sau này.
Gởi bởi tutructhusinh vào ngày 25.01.2010 03:04:25
truyện này mình đã đọc từ rất lâu rồi, từ hồi còn nhỏ xíu, bây giờ đọc lại vẫn thích lắm. hay ghê!
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Sự kiện
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





User Online
135 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 135 khách