Bản không dấu Mơ những giấc mơ của em
(Hoathuytinh.com) Khi họ mới kết hôn, cuộc sống còn nhiều thiếu thốn, thậm chí trong nhà đến cái tivi cũng không có, nhưng cô không bao giờ hối tiếc vì đã lấy anh. Sau một ngày làm việc mệt mỏi, giây phút cô cảm thấy hạnh phúc nhất là mỗi buổi tối khi đi ngủ được nằm gọn trong vòng tay anh, gối đầu lên bờ vai vững chãi của anh. Có lẽ vì vòng tay anh vỗ về, cũng có lẽ vì mệt nên cô thường ngủ rất ngon lành. Mỗi buổi tối, khi anh bắt đầu thì thầm kể chuyện cho cô nghe thì cũng là lúc cô chìm sâu vào giấc ngủ. Cho nên chưa bao giờ cô nghe trọn vẹn một câu chuyện anh kể.

Còn anh thì ngược lại. Mỗi sáng khi thức dậy cô đều thấy hai mắt anh đỏ ngầu, sắc mặt nhợt nhạt, dường như cả đêm anh không hề ngủ được. Cô hỏi anh có phải bị mất ngủ thì anh chỉ cười lắc đầu nói:” Không! Anh vẫn ngủ rất tốt”. Khi ấy cô lại nũng nịu véo nhẹ tai anh giả bộ giận dỗi: “ Có phải nhân lúc em ngủ say lại lẽn ra ngoài với cô nào khác phải không?” Rồi cả hai bọn họ đều bật cười, khuôn mặt tràn ngập hạnh phúc!

Cô là nhân viên soát vé trên xe buýt, còn anh chính là tài xế trên chiếc xe đó. Có lẽ vì ngày ngày cùng làm việc với nhau nên anh và cô dần yêu thương tự lúc nào. Nhưng đối với một người lái xe mà nói, việc mất ngủ là một điều vô cùng nguy hiểm. Có những lúc đang đợi khách, cô thấy anh tranh thủ ngục đầu xuống tay lái ngủ ngon lành. Cô không nỡ gọi anh dậy, nhưng lại không thể không gọi anh. Bởi vì cô không thể để hành khách cùng cô đợi đến lúc anh tỉnh dậy.

Cô nghĩ anh bị bệnh mất ngủ nên ngược xuôi khắp nơi tìm mọi cách chữa bệnh cho anh. Nào là mua gối mát xa, dùng nước nóng ngâm chân cho anh trước khi đi ngủ, rồi mua sữa cho anh uống hàng tối. Anh đều ngoan ngoãn nghe theo chỉ dẫn của cô, dường như muốn an ủi cô vậy. Nhưng tất cả mọi cách đều vô tác dụng. Mỗi buổi sáng khi cô tỉnh dậy, anh đã dậy từ lúc nào chuẩn bị xong đồ ăn sáng cho hai người. Và hai quầng mắt anh vẫn ngày một thâm hơn, sâu hơn. Trông anh ngày càng mệt mỏi tiều tụy.

Cứ thế cô dần quen với việc mất ngủ của anh, quen với những cái ngáp dài trên đường, quen với việc ngủ gục trên tay lái của anh. Cô cũng chuyển chổ thu vé của mình ngay sát bên ghế anh ngồi, để có thể kịp thời nhắc nhở mỗi khi anh sao nhãng, dù cô biết vốn dĩ anh là người lái xe vô cùng cẩn thận.

Một đêm, cô mơ một cơn mơ ác mộng, cô cứ thế gào khóc trong mơ, cho đến lúc anh gọi cô tỉnh dậy. tỉnh dậy rồi cô vẫn khóc. Anh nhè nhẹ vỗ lên lưng cô như một đứa trẻ không ngừng an ủi:” Ngoan nào, ngoan nào...Có anh ở đây rồi!” Cứ như vậy cho đến khi cô dần chìm vào giấc ngủ.....

Dịp Quốc khánh, em gái cô đến chơi. Buổi tối cô em nháy mắt tinh nghịch nói với anh:” Anh rể! Hôm nay nhường chị ngủ với em một đêm nhé!”. Anh đỏ bừng mặt bẽn lẽn cười hiền lành. Giữa đêm đang say giấc bất giác cô bị cô em lay mạnh gọi dậy:” Chị! Sao mới ngủ lại nói mê rồi?” Cô lơ mơ không hiểu lại xoay mình chìm vào giấc ngủ. Được một lúc cô em gái lại hốt hoảng lay cô tỉnh dậy. Cô bực bội gắt lên:” Em làm sao thế? Có để chị ngủ yên không?” Cô em gái cũng phụng nhịu giận dỗi:” Em đang ngủ, chị cứ vừa gào, vừa khóc ầm ĩ như thế sao mà em ngủ được”. Câu nói của em gái khiến cô choàng tỉnh giấc. Cô ngơ ngác nhìn em hỏi:” Sao vậy? Chị lại nói mê à? Sao chị không biết nhỉ?” Em gái cô lắc đầu khó hiểu “ Lạ thật! Sao chị kết hôn bao lâu rồi mà anh ấy không biết chị nói mê sao? Thế anh ấy vẫn ngủ ngon được à?”

Cô ngẩn người sực tỉnh rồi đột ngột nhảy phắt xuống giường chạy vào phòng khách nơi anh đang ngủ. Cô rón rén lại gần anh, hơi thở anh đều đều nhịp nhàng, trông anh ngủ ngon lành như một đứa trẻ.

Hóa ra là vậy! Hóa ra không phải anh bị mất ngủ, mà là hằng đêm tiếng nói mê của cô đã khiến anh không thể nào ngủ được. Nước mắt cô cứ thế rơi lã chã. Đúng vậy. Từ nhỏ cô đã có tật nói mê sảng trong lúc ngủ. Vì vậy ở nhà cứ giữa đêm cô lại bị mẹ và em gái gọi dậy vì không ngủ được. Hồi học đại học ngủ trong ký túc xá cô cũng làm các bạn ngủ cùng phòng nhiều phen hoảng sợ. Cho đến khi lấy anh, cô luôn được ngủ rất ngon lành. Cô nghĩ rằng có lẽ mình đã bỏ được tật xấu ấy. Hóa ra không phải vậy. Mọi thứ vẫn không hề thay đổi, có thay đổi đi chăng nữa chỉ là người nằm cạnh cô . Từ trước đến nay để cô được ngủ yên anh không bao giờ nỡ gọi cô tỉnh dậy. Chỉ duy nhất đêm hôm trước do thấy cô gào khóc quá anh mới lay cô thức giấc...

Nhìn thấy cô anh lo lắng hỏi:” Em sao vậy? Sao lại chạy sang đây?” Cô cứ thế ôm chặt lấy anh khóc. “ Tại sao....tại sao buổi tối em hay nói mê mà anh không gọi em dậy?” Anh dịu dàng xoa đầu cô mỉm cười hiền hậu:” Ngốc ạ! Gọi em dậy làm gì chứ? Được thấy em ngủ là niềm vui lớn nhất của anh. Thấy em cười nói trong giấc mơ anh có thể biết em đang vui, thấy em kêu khóc, anh biết em đang hoảng sợ, anh càng nghĩ anh phải luôn bên ở bên em...Bởi vì anh yêu em nên anh muốn mơ những giấc mơ của em, vui với giấc mơ của em, buồn với giấc mơ của em...Điều đó không phải là rất lãng mạn sao?

Cô hạnh phúc vùi đầu vào lòng anh bật khóc.....
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Sưu tầm bởi mayden0801 ngày 14.07.2009. Có 54231 lượt xem. Đánh giá:
Gởi truyện này Yêu thích Chép về máy Đánh giá: 5 điểm (6 votes)
Cảm nhận
Gởi bởi kelamat vào ngày 14.07.2009 14:49:34
Vui với niềm vui của người yêu, buồn với nỗi buồn của người yêu, đúng là tình yêu tuyệt vời, nhưng coi chừng hậu quả sẽ khó lường.
Gởi bởi batam vào ngày 15.07.2009 00:59:51
lạ wá, cô đã từng học đại học mà sao đi soát vé xe buýt ta ???
Gởi bởi candyflame vào ngày 15.07.2009 07:23:45
Một người đàn ông cao thượng cùng với tình yêu thực sự của anh ấy! Cô gái đúng là một người may mắn...
Gởi bởi ruangoc vào ngày 15.07.2009 09:42:48
đọc lại chuyện nhớ..những anh đêm anh thức trắng..chông cho mình ngủ?chỉ nghe kể lại là:mình gối đầu lên chân anh ngủ ngon lành..anh ngồi im hut thuốc.mỗi lần mình cựa mình.anh lại vội vàng tắt điếu thuốc anh hút dở...sợ mình tỉnh giấc
Gởi bởi meonaughty vào ngày 15.07.2009 14:22:10
ước gì mình có một người yêu thương mình như vậy ^^
Gởi bởi ohlala1985 vào ngày 15.07.2009 14:54:21
có những người đàn ông tốt như thế, liệu có những người phụ nữ tốt với người kia của mình giống như người đàn ông này ko. Mình thấy nhiều người phụ nữ, nếu ko hài lòng là... hik... :). Nhưng nói gì thì nói, câu truyên này thật hay, những người giống nhu người đàn ông trong câu truyện này thật ko nhiều. :( chỉ điếm trên đầu ngón tay.
Gởi bởi dontcry vào ngày 16.07.2009 15:40:29
Gởi bởi batam vào ngày 15.07.2009 07:59:51
lạ wá, cô đã từng học đại học mà sao đi soát vé xe buýt ta ???


đúng là bà 8 thiệt.
đơn giản chỉ là làm trái ngành mà thôi, mấy ai học ra có thể làm đúng việc mình học
thiếu gì trường hợp như thế chứ
Gởi bởi susuchiaki vào ngày 17.07.2009 17:55:27
ước gì mình đc như cô ấy,^^!
Gởi bởi ohlala1985 vào ngày 18.07.2009 03:34:04
Gởi bởi batam vào ngày 15.07.2009 07:59:51
lạ wá, cô đã từng học đại học mà sao đi soát vé xe buýt ta ???


bây giờ, tốt nghiệp đại học, thì khi mới ra trường cũng chưa hẵng đã tìm dc việc làm tốt. Chắc co` lẽ là nguyên do này đây. Nhưng mà nói thiệt, vừa ngủ vừa nói mớ, thấy sợ thiệt đó. Ngày xưa ở chung phòng trọ với 1 đứa bạn. Khuya nó đang ngủ, tự nhiên nó bật dậy, mở mắt ra rồi nhìn mình, rồi nói một câu: "giết hết tụi nó đi". Hik... đến sáng nó dậy thì mình hỏi tối qua bi gì thế, nó bảo có bị gì đâu, ngủ rất ngon. hik... cũng may, ỡ riết rồi quen, nó chưa cầm con dao "thọc tiết" mình là may rồi. Mấy đứa khác ở chung phòng, thì từng đứa dọn đi hết. hik... ghê wo
Gởi bởi mayden0801 vào ngày 20.07.2009 08:16:44
Trên đời này bi jo hiếm có ngừ con trai nào được như vậy lém....híc híc....
Gởi bởi ohlala1985 vào ngày 20.07.2009 09:48:22
hik... hiếm chứ hok phải hok cóa. Cố tìm sẽ có.... chỉ có điều ko biết tìm trong bao lậu thôi. ^^
Gởi bởi rainbow14102 vào ngày 20.07.2009 10:16:53
hi`, ước gì mình được như cô ấy
Gởi bởi tanbitiep vào ngày 23.07.2009 01:26:14
tình yêu là thế hy sinh tất cả cho người mình yêu chỉ mong người mình yêu đước hạnh phúc!
Gởi bởi thienngan vào ngày 25.07.2009 14:18:52
hic hic. truyện ni hay quá àh! làm sao có đc 1 ng chồng như zị hen! ^^ con số này chắc là "ép-si-lon" quá!
Gởi bởi chuyentinhthocao vào ngày 04.08.2009 20:40:42
:) hay quá! người chồng thật tốt, ước gì sau này chồng cáo cũng được như vậy nhỉ ^_^
Gởi bởi elly vào ngày 05.08.2009 15:07:42
h mà đc người như vậy thì chắc mừng đến nỗi hết bệnh mê sảng luôn (thật ra mình ko có bị.may cho hus tương lai:D)
Tình yêu của anh chàng trong truyện ấy tuyệt vời thật (tớ mà mất ngủ thì chưa chắc lết nổi ra nhàT.T)
Gởi bởi cuongf vào ngày 06.08.2009 17:36:50
" lạ quá! Sao cô ấy học đại học mà lại đi soát vé nhỉ"

-> híc đọc cả một câu chuyện như thế mà bạn chỉ tìm được một câu hỏi như thế ư??? Có cần không?
Gởi bởi imlang vào ngày 09.08.2009 07:11:28
Im lặng để giữ gìn hạnh phúc!
Gởi bởi ruangoc vào ngày 14.08.2009 14:41:33
nếu người đàn ông bên cạnh mình là người đàn ông biết hi siinh cuộc sống luôn hạnh phúc hơn người phụ nữ phải hi sinh
Gởi bởi winterstar vào ngày 21.08.2009 01:38:22
Một câu chuyện thật cảm động, giá như tình yêu trên thế giới này đều được như thế thì hay biết mấy...
Gởi bởi acunoi vào ngày 24.08.2009 14:23:11
Hay wa ta,như phim kiếm hiệp hồng kông zậy đó.Nhưng mà cô ấy học đại học sao lại xét vé xe buyt ta.
Gởi bởi nguoirung4390 vào ngày 15.11.2009 16:56:38
cảm động
Gởi bởi phamlehoangminh vào ngày 31.12.2009 19:07:01
hạnh phúc
Gởi bởi livingloveyou vào ngày 05.02.2010 11:18:58
chi co o trong truyen thoi...o ngoai doi se khac ma`.....
Gởi bởi echluoi_510 vào ngày 17.10.2011 02:34:35
Chỉ có o trong truyện thôi,ngoài đời anh nay ma cứ mất ngủ như thế thì ko biết chuyện j xảy ra ah
,nhưng thật cảm động ai ma iu mình như thế chc hp lam,ko uổng phí csong này nhỉ
Gởi bởi gjrl_sad vào ngày 18.09.2012 16:02:32
Co that su la co tinh yeu hj sinh nhu vay khong.sao bay gio toi k the tin vao cai thu tinh yeu nhu vay nua.t0i k tin tren doi lai co ty nhu vay.hjx2.traj tjm t0j d0g bang mat roj.k the yeu dk nua.phaj lm j day.co aj gjup t0j k
Gởi bởi mtsprole vào ngày 01.04.2013 05:35:42
Hợp lí mà!
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Sự kiện
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





User Online
115 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 115 khách