Bản không dấu Anh và.... phim Hàn
(Hoathuytinh.com) Em là một trong triệu triệu cô gái mê những bộ phim tình cảm lãng mạn, những khung cảnh lãng mạn và nhất là những anh chàng đẹp trai lãng mạn trong phim.
Xét trên số nhiều, em lọt thỏm trong rừng các cô gái mê mẩn những chàng diễn viên đẹp trai và hy vọng ngoài đời anh cũng tuyệt như trong phim. Xét trên số ít, em ngự trị ngời ngời trong tim anh ở vị trí chót vót và ung dung ở đó như chưa có điều gì bình thường hơn thế.
Hôm qua xem mấy tập đầu bộ phim mới, thấy anh chàng diễn viên có mái tóc vừa bồng bềnh vừa xoăn đẹp thiệt đẹp, thế là hôm sau gặp anh, em thỏ thẻ: "Anh nè, tóc anh cũng hơi dài rồi, hay thử uốn xoăn xem". Vừa nghe xong anh nhảy dựng lên như cái hôm em bắt anh sử dụng mỹ phẩm dưỡng da mỗi tối. Biết không xong, em chuyển sang phương án giận hờn. Ngồi trên xe hai đứa im re, bỗng nhiên anh rẽ vào một tiệm làm tóc quen. Lòng mừng húm, em tưởng anh đổi ý "nghe lời", bỗng anh bảo em ngồi xuống ghế, thủ thỉ gì đó với chị làm tóc rồi tủm tỉm, bỏ ra ngoài. Chị làm tóc tiến lại cười cười nói: "Bạn trai em thương em ghê, nói em thích tóc uốn xoăn và bảo chị làm cho em kìa". Vậy là hôm đó em có một... mái tóc mới đẹp ngời ngời.
Đêm trăng thanh gió mát, ngồi với anh ở cái chòi nhỏ giữa hồ trong quán cà phê, tự nhiên em nhớ tới một cảnh trong phim: Yun Chang làm rơi chiếc nhẫn xuống hồ và Ji Hoo lao theo để tìm nhẫn cho nàng. Nhẫn thì em không có nên biết làm gì đây? Thế rồi em nhìn thấy chiếc dép đang vắt vẻo trên chân mình. "Tủm" chiếc dép cao su lềnh bềnh giữa cái hồ mà em đoán sâu chừng mét mốt. "Anh ơi dép em rơi rồi, xuống lấy cho em đi". Anh – chàng trai Sài Gòn bảnh bao, mặt nhăn như... khỉ ăn ớt, thế là em phải tăng độ sướt mướt thêm một bậc. Bỗng mặt anh sáng ngời, băng băng chạy đi mượn... một cây vợt dài đủ để em... tuyệt vọng. Chiếc dép của em nằm gọn trong vợt như một con cá xấu số, có lẽ Ji Hoo cần học hỏi nhiều ở anh.
Ngồi trên xe anh, mưa nhỏ giọt, em cảm thấy vui thích sau những ngày nóng bỏng của Sài Gòn. Em nảy ra ý muốn được dầm mưa cùng anh như... trong phim. Vừa lúc đó, anh lúi húi đem áo mưa ra, em giãy nảy nhất quyết không mặc, muốn cả hai cùng đội mưa về. Anh tặc lưỡi cất áo mưa, rồi bất ngờ phóng xe vù vù. "Sao anh phóng xe lẹ thế, anh biết em sợ tốc độ mà” – em hoảng hốt. "Chứ biết làm sao, hoặc là em mặc áo mưa hoặc là anh phải tức tốc đưa em về nhà kẻo bệnh chết". Thế là em không còn sự lựa chọn nào khác: phải mặc cái áo mưa, tiêu tan buổi chiều mưa lãng mạn.
Lắm khi xem xong một tập phim Hàn, em hy vọng sáng mai tỉnh dậy, sẽ thấy sân nhà em tràn ngập hoa hồng và chàng đẹp trai đang cầm bó hồng là anh. Nhưng em lại lắc đầu, vậy thì sẽ không còn anh với cái gáy cao khỏe mạnh mà em hay búng tay đùa nghịch mỗi khi ngồi sau xe, không còn mùi mồ hôi quen thuộc, không còn giản dị như người em yêu, mà thay vào đó là một anh chàng đẹp trai ngời ngời, che mất cả em, nhưng xa lạ.
Và sáng nay, anh đến đón em với... hộp cơm sườn và bịch sữa đậu nành trên tay, thay cho bó hoa hồng và sôcôla đắt tiền. Anh cười toe: "Hôm qua phim hay chứ em?". :)
Ân Nhi <Trích báo PNCN số 32 - 2009>
Xét trên số nhiều, em lọt thỏm trong rừng các cô gái mê mẩn những chàng diễn viên đẹp trai và hy vọng ngoài đời anh cũng tuyệt như trong phim. Xét trên số ít, em ngự trị ngời ngời trong tim anh ở vị trí chót vót và ung dung ở đó như chưa có điều gì bình thường hơn thế.
Hôm qua xem mấy tập đầu bộ phim mới, thấy anh chàng diễn viên có mái tóc vừa bồng bềnh vừa xoăn đẹp thiệt đẹp, thế là hôm sau gặp anh, em thỏ thẻ: "Anh nè, tóc anh cũng hơi dài rồi, hay thử uốn xoăn xem". Vừa nghe xong anh nhảy dựng lên như cái hôm em bắt anh sử dụng mỹ phẩm dưỡng da mỗi tối. Biết không xong, em chuyển sang phương án giận hờn. Ngồi trên xe hai đứa im re, bỗng nhiên anh rẽ vào một tiệm làm tóc quen. Lòng mừng húm, em tưởng anh đổi ý "nghe lời", bỗng anh bảo em ngồi xuống ghế, thủ thỉ gì đó với chị làm tóc rồi tủm tỉm, bỏ ra ngoài. Chị làm tóc tiến lại cười cười nói: "Bạn trai em thương em ghê, nói em thích tóc uốn xoăn và bảo chị làm cho em kìa". Vậy là hôm đó em có một... mái tóc mới đẹp ngời ngời.
Đêm trăng thanh gió mát, ngồi với anh ở cái chòi nhỏ giữa hồ trong quán cà phê, tự nhiên em nhớ tới một cảnh trong phim: Yun Chang làm rơi chiếc nhẫn xuống hồ và Ji Hoo lao theo để tìm nhẫn cho nàng. Nhẫn thì em không có nên biết làm gì đây? Thế rồi em nhìn thấy chiếc dép đang vắt vẻo trên chân mình. "Tủm" chiếc dép cao su lềnh bềnh giữa cái hồ mà em đoán sâu chừng mét mốt. "Anh ơi dép em rơi rồi, xuống lấy cho em đi". Anh – chàng trai Sài Gòn bảnh bao, mặt nhăn như... khỉ ăn ớt, thế là em phải tăng độ sướt mướt thêm một bậc. Bỗng mặt anh sáng ngời, băng băng chạy đi mượn... một cây vợt dài đủ để em... tuyệt vọng. Chiếc dép của em nằm gọn trong vợt như một con cá xấu số, có lẽ Ji Hoo cần học hỏi nhiều ở anh.
Ngồi trên xe anh, mưa nhỏ giọt, em cảm thấy vui thích sau những ngày nóng bỏng của Sài Gòn. Em nảy ra ý muốn được dầm mưa cùng anh như... trong phim. Vừa lúc đó, anh lúi húi đem áo mưa ra, em giãy nảy nhất quyết không mặc, muốn cả hai cùng đội mưa về. Anh tặc lưỡi cất áo mưa, rồi bất ngờ phóng xe vù vù. "Sao anh phóng xe lẹ thế, anh biết em sợ tốc độ mà” – em hoảng hốt. "Chứ biết làm sao, hoặc là em mặc áo mưa hoặc là anh phải tức tốc đưa em về nhà kẻo bệnh chết". Thế là em không còn sự lựa chọn nào khác: phải mặc cái áo mưa, tiêu tan buổi chiều mưa lãng mạn.
Lắm khi xem xong một tập phim Hàn, em hy vọng sáng mai tỉnh dậy, sẽ thấy sân nhà em tràn ngập hoa hồng và chàng đẹp trai đang cầm bó hồng là anh. Nhưng em lại lắc đầu, vậy thì sẽ không còn anh với cái gáy cao khỏe mạnh mà em hay búng tay đùa nghịch mỗi khi ngồi sau xe, không còn mùi mồ hôi quen thuộc, không còn giản dị như người em yêu, mà thay vào đó là một anh chàng đẹp trai ngời ngời, che mất cả em, nhưng xa lạ.
Và sáng nay, anh đến đón em với... hộp cơm sườn và bịch sữa đậu nành trên tay, thay cho bó hoa hồng và sôcôla đắt tiền. Anh cười toe: "Hôm qua phim hay chứ em?". :)
Ân Nhi <Trích báo PNCN số 32 - 2009>
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Cảm nhận
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
cuộc sống thực tại với trong phim, đặc biệt là phim Hàn thì khác xa lắm
đâu phải đẹp như trong phim đâu
cho nên phải tốt hơn nên sống với thực tại là tốt hơn
và chàng ứng xử thông minh thiệt.hehehe
Các chàng trai trong phim Hàn chỉ có trên phim chứ không có thật, mà nếu có thì chắc cũng không phải là mẫu người các cô gái cần có để ở bên nhau suốt đời. Thử nghĩ xem, bạn đang đói khát muốn hoa cả mắt lên, thì thay vì mua cơm, chàng lại đưa bạn...bó hoa hồng đỏ thắm, vậy bạn có vui nổi không?? Lãng lắm.
ươc gì sau nè mình cũng có một nửa như vây thì tuyệt biết mây. nhưng khi đó, mình chắc chắn sẽ trân trọng tình củm mà người ấy dành cho mình, hehe