Bản không dấu Lãng mạn đâu cần thời gian
(Hoathuytinh.com) Người ta cho rằng lãng mạn là tư thế của tuổi trẻ, người ta đổ tại cuộc sống hối hả đã cướp đi của con người những giây phút ngọt ngào. Đâu phải...

20 tuổi

Nàng vừa đôi tám, xinh đẹp như bông hoa chớm nở. Tôi si tình trồng cây trước nhà nàng. Là tiểu thư lá ngọc cành vàng, bố nàng canh giữ ghê lắm. Đi học về cổng rào khép kín. Làm sao nàng có thể thấy được tình tôi? Tôi như kẻ mộng du đi lang thang quanh nơi nàng ở hòng mong nhìn thấy bóng nàng qua cửa sổ tầng hai. Tôi cầm ghita, đứng ngoài bờ rào cất lên những tiếng đàn da diết.

Trong hương thơm hoa móng rồng ngọt ngào nhưng quá gần cũng đâm ra... ngột ngạt, tôi vẫn kiên trì đứng chôn chân tại chỗ. Cửa sổ sáng đèn và bố nàng xuất hiện... như một hung thần. Từ đó, tôi bị cấm lảng vảng quanh nhà nàng trong vòng bán kính 100m. Kiểu này lại càng làm tôi đâm rực cả người.
Tôi chờ nàng trước cổng trường mỗi lần tan học. Tôi nhờ đứa bạn đưa cho nàng những lá thư thoang thoảng hương nhài. Tôi chép tặng nàng những bài thơ tình của nữ sỹ Xuân Quỳnh. Chữ xấu nên tôi phải chong đèn viết đi viết lại nhiều lần...

Vào ngày sinh nhật nàng, tôi không làm sao tiếp cận được. Bó hoa trên tay đã héo từ lúc nào. Chờ đến tối muộn, tôi đánh liều trèo qua bờ rào quyết chí tìm gặp tình yêu. Quái quỷ thế nào dây thép gai chọc một phát làm một đường rách to tướng sau mông. Nhưng đã vào được hang cọp thì xá gì xấu hổ quần rách. Nàng xuất hiện trên khung cửa sáng đèn, giấc mộng chiêm bao của tôi đã thành hiện thực. Nàng nở nụ cười dịu dàng nhận lấy bó hoa đã héo. Và nàng mở cổng sau cho tôi trở về nhà. Chuyện đó bố nàng hoàn toàn không biết.

30 tuổi

Chúng tôi vừa đi nghỉ tuần trăng mật về. Cảm giác thật tuyệt. Tôi nhớ nàng ngay cả khi ở bên cạnh nàng. Điều này thật không dễ gì tin nổi. Hết giờ làm, tôi phóng bay bay về nhà. Chúng tôi cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng và cùng cười lăn ra khi nồi thịt kho trên bếp cháy đen can tội mãi chơi cá ngựa.

Hạnh phúc thật tuyệt vời khi mỗi sớm mai thức dậy, tôi nhìn thấy gương mặt nàng đang kề cận, viền mi khép nhẹ, hơi thở đều đặn, đôi môi như đang phụng phịu trong một giấc mơ nào đó. Tôi vẽ khuôn mặt nàng bằng ánh mắt yêu thương trong sự im lặng của ngày mới. Những sợi tóc mềm mại của nàng cọ vào mặt tôi buồn buồn, khiến tôi những muốn vùi đầu vào hương tóc ấy mãi mãi.

Có những ngày nỗi nhớ nàng bỗng dưng trỗi dậy. Chỉ kịp hối hả nhắn tin cho nàng rủ rê trốn làm đi chơi. Rồi cả hai đứa hí hứng đón nhau, vui mừng như thể mới là tình nhân. Nếu ngày xưa, tôi đón đưa nàng đi làm để rồi trả về cho bố mẹ nàng thì giờ tôi đưa nàng về thẳng nhà chúng tôi.

Nếu ngày xưa, tôi ở nhà đoán già đoán non giờ này nàng đang làm gì thì giờ đây tôi lúc nào cũng có nàng bên cạnh. Nàng sợ nhỏ thuốc mắt à, đã có tôi nhỏ hộ. Nàng sợ bóng tối à, đã có tôi chở che. Nàng sợ gián à, đã có tôi là dũng sĩ diệt gián. Việc gì tôi cũng làm được vì nàng. Tôi là anh hùng mà.

40 tuổi

Hình như mình già thật rồi? Vợ chồng tôi vẫn nói với nhau như vậy khi thấy hai đứa trẻ lớn lên từng ngày. Suốt ngày bận tối mặt tối mũi ở cơ quan, đến lúc về nhà cũng không được yên với mấy đứa. Thành ra đừng nghĩ đến chuyện đi chơi để nâng cao đời sống tinh thần. Xem phim, xem kịch, xem ca nhạc... tất tật đều xa lạ. Với lại có lẽ đến tuổi này, những nhu cầu về tinh thần giảm xuống đến mức tối đa. Căn bản là không có thời gian và đã quá mệt.

Nhưng dù bận đến mấy, tôi vẫn thích được pha nước tắm cho cô ấy vào buổi tối. Và xoa bóp bàn chân cô ấy bị cước sưng vù lên trong chậu nước muối ấm vào những ngày đông lạnh buốt. Thấy cô ấy hết đau và ngủ ngon cho đến sáng là tôi an tâm. Cô ấy vẫn dặn tôi là đừng kể cho ai nghe chuyện này, người ta dễ nói này nói nọ. Tôi lại không thấy sao cả. Ngại gì đâu chuyện chăm sóc nhau cỏn con ấy. Mình chăm vợ mình, đâu phải chăm vợ người khác mà sợ nói nhỉ?

50 tuổi

Kỷ niệm 20 năm ngày cưới. Tôi đưa mình đi nghỉ. Mình vốn thích những chỗ yên tĩnh không có quá nhiều người. Chúng mình nằm dài bên nhau, lắng nghe tiếng sóng vỗ bờ đằng xa. Điện thoại đã tắt. Bọn trẻ ở nhà đều đã biết tự lo.

20 năm, khoảng thời gian vụt qua nhanh tưởng như ngày hôm qua. Đêm đầu tiên ở biển, chúng mình đã thức cả đêm nói chuyện. Có những kỷ niệm, những cảm xúc và suy nghĩ thầm kín giờ mới kể nhau nghe.

20 năm, chúng mình cùng nuôi nấng, dạy dỗ các con và gây dựng cuộc sống. Có những ngày mưa bão nhưng sau rồi tình yêu vẫn ở lại bên mình.

20 năm, mình đã vất vả bao nhiêu. Có những đắng đót trong lòng, vào một lúc nào đó, tôi đã không sẻ chia với mình.

20 năm, tôi cầm tay mình, đeo cho mình chiếc nhẫn đáng ra tôi phải có cho ngày cưới. Chiếc nhẫn tròn, không kim cương, không saphire, mà khiến mình bật khóc. Tôi ôm mình vào lòng nói lời xin lỗi và cảm ơn.

20 năm, tôi vẫn có thể nói lời yêu mình mà không chút đắn đo, không chút gắng gượng. Lời yêu không xa lạ và không phải một mỹ từ.

60 tuổi

Con cái đều đã lớn cả, chúng bứt đi hết rồi. Chỉ có hai vợ chồng già, ăn ít, tôi bảo em đi chợ tuần rồi nấu cho cả ngày ăn mà em không chịu. Em vẫn hàng ngày đi chợ, nấu cơm. Mỗi thứ liu xiu trong lòng đĩa nhỏ nhưng cái gì cũng ngon mắt. Em bảo ngày xưa mải lo cho chúng nó, giờ là lúc mình lo cho nhau.

Chiều đến hai vợ chồng đi bách bộ. Hết hai vòng hồ thì ngồi ở ghế đá nghỉ, nói dăm ba chuyện linh tinh. Có những lúc lâu im lặng nhìn ra mặt hồ, thấy bình yên lạ lùng. Đôi lúc tôi thấy mình thật may mắn vì giờ vẫn còn khỏe mạnh và có em bên cạnh.

Tối đến, em trải giường, tôi cầm sách đọc cho em nghe. Đến đoạn nào hay, thảo nào em cũng bắt tôi đọc đi đọc lại vài lần. Quyển này hai vợ chồng đi nhà sách mua dạo nọ, cùng với một chồng khác nữa. Từ đó đến nay, chúng tôi vẫn chưa xong quyển đầu tiên. Nhưng có sao đâu, vì chúng tôi còn rất nhiều thời gian, rất nhiều cho nhau.

... Tôi không phải là một nhân vật hiễn hữu.

Tôi nằm trong mỗi chúng ta.

Đó là những lát cắt chúng ta soi thấy trong cả cuộc đời.

Có thể chỉ ngắn ngủi và thoáng qua, nhưng miễn là đừng bỏ quên nó trong một vách ngăn chật hẹp nào đó của trái tim.

Đừng quên rằng chúng ta chỉ có một cuộc đời, một sinh mệnh, sẽ là quá muộn nếu để yêu thương vụt mất.
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Sưu tầm bởi keobonbon ngày 25.09.2009. Có 76881 lượt xem. Đánh giá:
Gởi truyện này Yêu thích Chép về máy Đánh giá: 4.83 điểm (6 votes)
Cảm nhận
Gởi bởi udethuong vào ngày 25.09.2009 12:10:21
ôi! hay và có ý nghĩa quá! ước gì mai mốt mình cũng được như vầy nhỉ
Gởi bởi meoluoi10 vào ngày 25.09.2009 12:15:48
mình cũng muốn ước, ah không mính sẽ như thế. hehe
Gởi bởi chubethongminh vào ngày 25.09.2009 12:18:48
Tôi thấy lòng mình nhẹ đi khi đọc
Gởi bởi hanoixua vào ngày 26.09.2009 03:36:09
ngưỡng mộ quá, đúng rồi ước gì .............
Gởi bởi rainbow14102 vào ngày 26.09.2009 11:27:22
Ước gì mình được như cô ấy!
Gởi bởi saphira vào ngày 26.09.2009 12:40:32
hay tuyệt
Gởi bởi cuncon223 vào ngày 27.09.2009 10:18:42
Ai mà chẳng muốn được hạnh phúc như thế nhưng ko người này thì cũng người kia trục trặc thôi. Có mấy đôi được như thế nhỉ, 1/1000 sao, hơi ít chắc phải 1/10000 rui ^_^. Dù sao thì cũng mong là mình sẽ kiếm được người đàn ông như thế hihi
Gởi bởi smilestar18 vào ngày 27.09.2009 16:02:01
vượt qua tất cả những thử thách...rồi tụi mình cũng sẽ như thế...
Gởi bởi juneboy vào ngày 28.09.2009 03:00:11
so romantic, so cute. quá muộn nếu để yêu thương vụt mất...
Gởi bởi dinhsang vào ngày 28.09.2009 04:20:53
thật ấm áp phải không các bạn.
Gởi bởi western84 vào ngày 28.09.2009 14:17:21
Thật tuyệt!
Gởi bởi hoahongtim vào ngày 03.10.2009 03:41:45
Hình như đây là giấc mơ của mình...........
Gởi bởi gloomy_sunday059 vào ngày 04.10.2009 15:09:53
bất khả thi với mình hihix (T_T)
Gởi bởi thuha_ruby vào ngày 05.10.2009 09:45:59
Câu chuyện thật sự ý nghĩa và mình ước mình và chồng tương lai của mình cũng được sống hạnh phúc như hai nhân vật trong truyện!
Gởi bởi linhxd vào ngày 05.10.2009 16:14:38
phù phiếm
Gởi bởi kute vào ngày 06.10.2009 16:54:47
ai không có niềm tin vào nhau thì sẽ không tìm được hạnh phúc!
Gởi bởi mylove12137 vào ngày 08.10.2009 08:07:05
cảm động thật,giá như có ai đó cũng iu mình như vậy
Gởi bởi chi_feo vào ngày 10.10.2009 16:23:33
sax con j lag man hon.
Gởi bởi ngoc0172 vào ngày 14.10.2009 08:56:49
xa vời quá, có lẽ chỉ là ươc mơ thôi!
Gởi bởi meboidangthuong vào ngày 19.10.2009 13:16:23
quả là xa vời nhưng ước mơ thì đâu có giới hạn. đâu cần hoàn toàn giống 'lãng mạn đâu cần thời gian" nhưng có lẽ mỗi chúng ta cũng đã trải qua một phần nào đó của câu chuyện này
Gởi bởi dydutran25251325 vào ngày 26.10.2009 02:14:08
cảm động wá! ước gì mình cững được như thế, cuộc sống thật tuyệt vời phải không. chúng ta hãy cứ khi vọng nhé.
Gởi bởi ngophuocthien vào ngày 05.11.2009 03:53:43
Một cuộc đời như tranh vẽ!
Gởi bởi chuotdong vào ngày 11.11.2009 07:34:13
mình và heo vàng của mình cũng se như thế, hihihihiiiiiii
Gởi bởi anhdao93 vào ngày 14.11.2009 06:00:43
HAY QUÁ A!!!!!!!!!!!!!!!!!
Gởi bởi chuot_b2 vào ngày 26.11.2009 13:50:54
ngưỡng mộ bạn wa à . trùi ơi . giá như cuộc đời của mình củng lảng mạn như bạn củng đẹp như bạn nhỉ ...........hix ........................thật đẹp ......thật hoàn hảo ...........thật lãng mạn :)):)):))
Gởi bởi tienxtycn vào ngày 29.11.2009 06:27:54
-->>anh sẽ cố gắng để làm cho em được vui.nhưng có phải giấc mơ nào cũng trở thành sự thật đâu.<<--khi yêu,dường như con người ta xem thường tất cả.....hjjxx
Gởi bởi daiduong567 vào ngày 05.12.2009 07:49:38
quá muộn ư?
tôi không biết liệu có quá muộn không khi tôi không thể đối diện với tình cảm của chính mình.Dường như trái tim tôi đã mở ra một lần nữa khi tôi luôn cho rằng mình sẽ chẳng thể đón nhận ai được nữa,tội là mỗi lần yêu là một lần tôi đau khổ!tôi chợt hiểu rằng tôi k hề là gì trong trái tim người đó cả!nỗi nhớ cứ vậy trong tôi và tôi thì không hề muốn nó tí nào?người ấy đã nhanh chóng quên tôi dù chỉ là thời gian quá ngắn,tôi không còn tin mình có thể yêu ai được nữa,liệu tôi có nên nói một lần răng tôi đã yêu với người đó?nhưng để làm gì khi mà ......
Gởi bởi raven7388 vào ngày 06.12.2009 12:03:21
"Đừng quên rằng chúng ta chỉ có một cuộc đời, một sinh mệnh, sẽ là quá muộn nếu để yêu thương vụt mất." Sống là để yêu thương.
Gởi bởi sakuranguyen vào ngày 16.12.2009 05:36:41
IT'S MY DREAM.....DREAM DREAM DREAM...MY LIFE IS DREAM....
Gởi bởi huyentrang_14 vào ngày 18.12.2009 13:45:32
Đọc xong thấy cảm động quá,như vậy cuộc đời thật ngắn ngủi như một cái chớp mắt.hãy cố gắng cho 1 tình yêu,điều gì cũng cần cố gắng.câu chuyện cuộc sống đó thật hạnh phúc.ước gì...Mình sẽ cố gắng cho hạnh phúc của mình.Mình sẽ không bỏ qua cơ hội
Gởi bởi masuhin vào ngày 28.12.2009 04:45:51
Thật bình dị, thật êm đềm, nhưng lại khá xa cách với nhiều người. Đừng mong chờ nó sẽ đến với ta mà phải cố gắng trở thành người người như vậy. Tình yêu là của 2 trái tim chứ ko phải 1.
Chúc mọi người tự tạo cho mình 1 tình yêu bình dị nhưng thật hạnh phúc và êm đềm.
Thân
Gởi bởi bi_bon vào ngày 27.02.2010 06:34:17
hãy yêu thương khi vẫn còn có thể...
Gởi bởi mienhoangdacsb vào ngày 27.07.2010 10:07:30
đọc bài này nhớ a và hi vọng/ Hi vọng tôi sẽ luôn đủ dịu dàng với a như tôi vẫn mong. Hi vọng những bon chen thường ngày ko cướp đi những cử chỉ nhẹ nhàng, yêu thương & cũng mong lắm a sẽ biết trân trọng những giây phút . Nhớ a.
Gởi bởi vanlong0723 vào ngày 11.08.2010 08:58:43
cau truyen that tuyen voi,song o doi may ai dc nhu the nhi !!!!
Gởi bởi sunny_thuy2009 vào ngày 28.10.2010 09:40:37
so Great!....
Gởi bởi xebatcho vào ngày 02.08.2011 02:52:47
Mình không biết nói gì hơn là...đơn giản mà hay tuyệt! Thật là ngưỡng mộ quá đi mất, câu chuyện này cũng từa tựa như những gì mình đã mơ, nhưng #chút là mình chỉ muốn quen người ấy ở một nơi như lớp học toán của mình thôi, một chiều mưa thì tuyệt quá nhỉ, hi hi. ("v")
Gởi bởi nhicandy vào ngày 18.04.2012 12:01:45
Do la chuyen ke,nhg doi khi,voi su no luc va co gang,moi chung ta se thuc hien dc nhu chuyen ke..
Em va Anh cung co gang Ox nhe.. Yeu Anh.
Gởi bởi vjp_xinh vào ngày 20.04.2012 05:29:51
y nghia that
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Sự kiện
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





User Online
237 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 237 khách