Bản không dấu Chuộc lương tâm
(Hoathuytinh.com) Cách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học phổ thông cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ phẩm khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh; nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn. Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước được như chúng nó: sắm một chiếc đồng hồ để mọi người trông thấy mà thèm.

Hôm chủ nhật, tôi về nhà chơi. Lấy hết lòng can đảm, tôi nói với mẹ: “Mẹ ơi, con muốn mua một cái đồng hồ đeo tay, mẹ ạ !” Mẹ tôi trả lời: “Con này, nhà mình đến cháo cũng sắp sửa chẳng có mà ăn nữa, lấy đâu ra tiền để sắm đồng hồ cho con ?” Nghe mẹ nói thế, tôi rất thất vọng, vội quáng quàng húp hai bát cháo rồi chuẩn bị về trường. Bỗng dưng bố tôi hỏi: “Con cần đồng hồ làm gì thế hả ?”

Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra một câu chuyện: “Hồi này lớp con đang học ngày học đêm để chuẩn bị thi đại học, vì là lớp cuối nên bây giờ chúng con lên lớp không theo thời khoá biểu của trường nữa, cho nên ai cũng phải có đồng hồ để biết giờ lên lớp.” Nói xong, tôi nôn nóng chờ bố trả lời đồng ý; thế nhưng bố tôi chỉ ngồi xổm ngoài cửa chẳng nói câu nào.

Trở về ký túc xá nhà trường, tôi chẳng còn dám nằm mơ đến chuyện sắm đồng hồ nữa. Thế nhưng chỉ mấy hôm sau, bất chợt mẹ tôi đến trường, rút từ túi áo ra một túi vải hoa con tý rồi mở túi lấy ra một chiếc đồng hồ mác Thượng Hải mới toanh sáng loáng. Tôi đón lấy nó, đeo ngay vào cổ tay, trong lòng trào lên một cảm giác lâng lâng như bay lên trời. Rồi tôi xắn tay áo lên với ý định để mọi người trông thấy chiếc đồng hồ của mình.

Thấy thế, mẹ tôi liền kéo tay áo tôi xuống rồi bảo: “Con này, đồng hồ là thứ quý giá, phải lấy tay áo che đi để giữ cho nó khỏi bị sây xước chứ ! Con nhớ là tuyệt đối không được làm hỏng, lại càng không được đánh mất nó đấy ! Thôi, mẹ về đây.”

Tôi tiễn mẹ ra cổng trường rồi hỏi: “Sao nhà mình bỗng dưng lại có tiền thế hở mẹ ?” Mẹ tôi trả lời: “Bố mày bán máu lấy tiền đấy !”

Bố đi bán máu để kiếm tiền mua đồng hồ cho tôi ? Trời ơi ! Đầu óc tôi quay cuồng, ngực đau nhói. Tiễn mẹ về xong, tôi tháo chiếc đồng hồ ra, bọc kỹ mấy lớp vải như cũ cất vào cái túi con tý mẹ đưa. Ngay hôm ấy, tôi hỏi thăm các bạn xem có ai cần mua đồng hồ mới không. Các bạn hỏi tôi tại sao có đồng hồ mà lại không đeo, tôi bảo tôi không thích. Họ chẳng tin, cho rằng chắc hẳn đồng hồ của tôi có trục trặc gì đấy, vì thế chẳng ai muốn mua nó.

Cuối cùng tôi đành phải nhờ thầy chủ nhiệm lớp giúp tôi tìm người mua đồng hồ và thành thật kể lại đầu đuôi câu chuyện cho thầy nghe, vừa kể vừa nước mắt lưng tròng. Thầy chủ nhiệm nghe xong bèn vỗ vai tôi và nói: “Đừng buồn, em ạ. May quá, thầy đang cần mua một chiếc đồng hồ đây, em để lại nó cho thầy nhé !” Thầy trả tôi nguyên giá, còn tôi thì dùng số tiền đó nộp hai tháng tiền ăn ở nhà ăn tập thể. Có điều khó hiểu là sau đó chưa bao giờ tôi thấy thầy chủ nhiệm đeo đồng hồ cả. Mỗi lần tôi hỏi tại sao thì thầy chỉ cười không nói gì.

Về sau tôi thi đỗ đại học rồi ra trường và làm việc ở một tỉnh lỵ xa quê. Câu chuyện chiếc đồng hồ kia cứ mãi mãi đeo bám ám ảnh tôi.

Trong một dịp về quê thăm gia đình, tôi tìm đến nhà thầy chủ nhiệm cũ và hỏi chuyện về chiếc đồng hồ ấy. Thầy tôi bây giờ đã già, tóc bạc hết cả. Thầy bảo: “Chiếc đồng hồ vẫn còn đây.” Nói rồi thầy mở tủ lấy ra chiếc túi vải hoa nhỏ xíu năm nào mẹ tôi đưa cho tôi. Thầy mở túi, giở từng lớp vải bọc, cuối cùng chiếc đồng hồ hiện ra, còn mới nguyên !

Tôi kinh ngạc hỏi: “Thưa thầy, tại sao thầy không đeo nó thế ạ ?” Thầy chủ nhiệm từ tốn trả lời: “Thầy đợi em đến chuộc lại nó đấy !” Tôi hỏi tiếp: “Thưa thầy, vì sao thầy biết em sẽ trở lại xin chuộc chiếc đồng hồ ạ ?” Thầy bảo: “Bởi vì nó không đơn giản chỉ là chiếc đồng hồ, mà điều quan trọng hơn, nó là lương tâm của một con người.”
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Sưu tầm bởi miu_kute94 ngày 17.08.2012. Có 67233 lượt xem. Đánh giá:
Gởi truyện này Yêu thích Chép về máy Đánh giá: 4 điểm (5 votes)
Cảm nhận
Gởi bởi vien_da_nho vào ngày 18.08.2012 09:18:48
cảm động, rất ý nghĩa...
Gởi bởi dawn_94 vào ngày 19.08.2012 03:31:16
Cảm động, tình thương của bố mẹ là vô bờ bến song ko mấy ai cảm nhận thấy nó THẬT SỰ được đâu.
Gởi bởi puca vào ngày 20.08.2012 09:30:52
Chúng ta là con người,và có một lương tâm hãy luôn cám ơn vì điều đó, hãy lắng nghe tiếng nói của lương tâm và nó sẽ nhắc nhở bạn phải làm gì, hãy luôn quý trọng tình cảm của gia đình và tình thân. Vì đó là món quà quý giá nhất mà cuộc sống ban tặng cho bạn.
Gởi bởi batfcoc vào ngày 28.08.2012 03:13:27
Công ơn cha mẹ luôn vô bờ bến, không có gì so sánh được. Ba mẹ tôi cũng vậy. Đại lễ Vu lan sắp đến: Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?
Gởi bởi kutj9x vào ngày 09.09.2012 13:07:35
mju nhuj truyen hay te .thuog xuyen dag len cho moj ng doc voj nha. truyen of pan dag co tjnh nhan dao rat cao day. hjx tk nhju nha
Gởi bởi kutj9x vào ngày 09.09.2012 14:30:40
nhan d d
Gởi bởi trasuatp11 vào ngày 11.11.2012 12:13:53
hay quá à
Gởi bởi sunflowers_9xteen vào ngày 10.02.2013 11:54:16
'that cam dong'
Gởi bởi nhungkua vào ngày 14.02.2013 15:28:57
cảm động
Gởi bởi gia_dinh-cua_toi vào ngày 29.06.2013 08:11:19
hay wa cảm động đến rơi nước mắt
Gởi bởi ducthotgm vào ngày 16.05.2016 01:27:23
Giá như bài viết này đến được với nhiều bạn học sinh PTTH hiện nay thì tốt biết bao . Có lẽ ít nhiều sẽ thức tỉnh lương tâm các bạn hay đua đòi, vòi tiền của bố mẹ để mua sắm , những thứ ' Xa xỉ" trong khi trước mắt là cả một chặng đường cần phải tập trung cho học tập. Bởi trước mặt mọi thanh niên là biển cuộc đời. Ai biết bơi thì qua được, nếu không sẽ bị nhấn chìm trong đó ...
Đức Thọ TGM
Gởi bởi ducthotgm vào ngày 16.05.2016 01:28:13
Giá như bài viết này đến được với nhiều bạn học sinh PTTH hiện nay thì tốt biết bao . Có lẽ ít nhiều sẽ thức tỉnh lương tâm các bạn hay đua đòi, vòi tiền của bố mẹ để mua sắm , những thứ ' Xa xỉ" trong khi trước mắt là cả một chặng đường cần phải tập trung cho học tập. Bởi trước mặt mọi thanh niên là biển cuộc đời. Ai biết bơi thì qua được, nếu không sẽ bị nhấn chìm trong đó ...
Đức Thọ TGM
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Sự kiện
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





User Online
174 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 174 khách