Bản không dấu Ngày hôm sau không đến
(Hoathuytinh.com) Câu chuyện bắt đầu khi tôi 16 tuổi. Trong khi đang chơi bên ngoài trang trại của gia đình ở California, tôi gặp một nguời con trai. Ðó là một người bình thường như bao người khác, nguời trêu chọc bạn để rồi bạn đuổi theo và đấm cho anh ta một trận. Sau lần gặp gỡ đầu tiên đó, chúng tôi tiếp tục gặp nhau và trêu chọc lẫn nhau. Nhưng việc trêu chọc chỉ diễn ra một lúc, rồi chúng tôi thuờng đứng nói chuyện ở hàng rào. Tôi có thể kể với anh mọi bí mật của mình. Anh chỉ yên lặng lắng nghe và tôi nhận thấy anh thật dễ gần.

Ở truờng chúng tôi đều có những mối quan hệ riêng, nhưng khi về nhà chúng tôi thuờng kể cho nhau nghe mọi chuyện. Một hôm tôi kể với anh cái gã mà tôi thích đã làm cho trái tim tôi tan nát. Anh an ủi tôi và bảo rồi mọi chuyện sẽ qua. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì có một người bạn thực sự hiểu mình. Có điều gì đó ở anh khiến tôi rất thích, tôi lại cho rằng đây chỉ là cảm giác.

Trong những năm trung học, chúng tôi luôn bên nhau với tình bạn đơn thuần. Vào buổi lễ tốt nghiệp, tuy chúng tôi nhận đuợc bằng vào hai ngày khác nhau nhưng tôi rất muốn ở cạnh anh. Tối hôm đó khi mọi nguời đã về hết tôi đến nhà anh, nói rằng tôi rất muốn gặp anh. Ðó quả là một cơ hội lớn, nhưng tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là ngồi bên cạnh anh ngắm sao trời và cùng bàn về những dự định của hai đứa. Anh nói anh muốn lấy vợ sớm để ổn dịnh cuộc sống, rằng anh muốn trở thành người giàu có, thành đạt. Tôi về nhà với nỗi ân hận vì đã không thổ lộ cho anh biết tình cảm của mình. Tôi muốn ngỏ lời yêu anh nhưng lại quá nhút nhát và sợ sệt. Tôi để những cơ hội ấy qua đi và tự nhủ sẽ nói cho anh ấy vào một ngày nào đó.

Trong những năm học đại học, tôi luôn muốn thổ lộ cùng anh nhưng luôn có nhiều nguời xung quanh anh. Sau khi ra truờng anh tìm việc làm ở New York.Tôi mừng cho anh nhưng cũng cảm thấy buồn vì chưa nói được gì với anh. Nhưng làm sao tôi có thể nói ra điều đó được, khi mà anh đang chuẩn bị ra đi. Tôi giữ kín điều đó cho riêng mình và nhìn anh bước lên máy bay. Tôi đã khóc rất nhiều và cảm thấy rất buồn khi không nói được những điều trong trái tim mình. Sau đó tôi được nhận vào làm thư ký, rồi làm cho một nhà phân tích máy tính. Tôi rất tự hào về những gì mình đạt đuợc. Cho đến một ngày tôi nhận được một bức thư có kèm thiệp mời mừng đám cuới. Ðó là của anh.

Tôi đến dự đám cuới một tháng sau đó. Ðám cưới thật lớn được tổ chức ở một nhà thờ và chiêu đãi ở một khách sạn lớn. Tôi gặp cô dâu và cả anh nữa, và tôi nhận ra rằng mình vẫn rất yêu anh. Tôi đã tự kiềm chế để không làm hỏng ngày vui của anh. Tôi cố gắng tỏ ra vui vẻ khi nhìn thấy anh bên cô ấy để che giấu đi những giọt lệ đang tuôn rơi trong lòng tôi. Tôi rời New York và cho rằng mình đã hành động đúng. Khi tôi lên máy bay, anh đi tiễn và nói rằng anh rất vui khi gặp lại tôi. Tôi về nhà cố quên đi mọi chuyện đã xảy ra ở New York vì hiểu rằng mình không thể làm khác. Một năm qua, chúng tôi vẫn trao đổi thư từ cho nhau và kể cho nhau nghe mọi chuyện. Rồi một thời gian dài anh không viết thư cho tôi. Tôi bắt đầu lo lắng vì tôi đã viết đến 6 bức thư. Cho đến khi tôi mất hết hy vọng, tôi nhận đuợc lời nhắn: "Hãy gặp anh ở hàng rào nơi chúng ta vẫn trò chuyện truớc đây". Tôi đến và gặp lại anh. Anh nói rằng anh đã vui vẻ trở lại, quên đi mọi chuyện rắc rối từ cuộc ly dị. Tôi càng yêu anh hơn nhưng vẫn không thể nói ra mối tình ấp ủ bấy lâu. Khi anh quay lại New York, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi không muốn nhìn thấy anh ra đi. Anh hứa sẽ đến thăm tôi ngay khi có thể.

Rồi một ngày anh không đến thăm tôi như đã hẹn. Tôi đoán rằng có lẽ anh rất bận. Chuỗi ngày chờ đợi kéo dài cho đến khi tôi đã quên đi điều đó thì nhận được một cuộc điện thoại từ luật sư của anh ở New York. Ông ấy cho tôi biết anh đã mất trong một tai nạn trên đường ra sân bay. Trái tim tôi duờng như vỡ vụn và tôi thực sự bị sốc. Bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao anh không đến như đã hẹn. Tôi đã khóc, những giọt nuớc mắt của sự mất mát và đau đớn đến khôn cùng.

Tôi tự hỏi: "Tại sao điều đó lại xảy đến với một người tốt như anh?". Tôi thu dọn công việc đến New York để nghe đọc di chúc của anh. Mọi thứ đã được chuyển về cho gia dình và người vợ cũ của anh. Tôi gặp lại cô ấy. Cô kể cho tôi nghe về tình trạng của anh, rằng anh luôn buồn cho dù cô ấy đã làm mọi cách cũng không thể nào khiến cho anh hạnh phúc được như hôm gặp lại tôi ở đám cưới của họ. Người ta trao lại cho tôi quyển nhật ký của anh. Nó được bắt đầu từ ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Anh viết rằng anh rất yêu tôi nhưng vì quá nhút nhát mà không dám nói ra điều đó. Ðó là lý do tại sao anh im lặng và thích lắng nghe tôi. Anh luôn yêu tôi kể cả khi dến New York và kết hôn với người khác. Ðối với anh quãng thời gian hạnh phúc nhất là khi ở bên tôi và được nhảy với tôi trong đám cưới. Anh đã tưởng tượng rằng đó là đám cuới của chúng tôi và anh đã rất đau khổ khi không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc ly hôn. Anh viết rằng anh rất hạnh phúc khi nhận được thư của tôi. Và cuốn nhật ký kết với dòng chữ: "Hôm nay, nhất định tôi sẽ nói với cô ấy rằng tôi rất yêu cô ấy". Ðó chính là ngày mà anh bỏ tôi ra đi vĩnh viễn - ngày mà tôi sẽ biết được tình yêu từ sâu thẳm trái tim anh dành cho tôi.

Ðây là một câu chuyện tôi đọc được trên mạng. Có thể các bạn đã từng đọc qua câu chuyện này. Ðiều cuối cùng tôi muốn nói với các bạn: Nếu bạn yêu một nguời nào đó, đừng đợi đến ngày mai để nói với anh ấy/cô ấy biết điều đó. Bởi lẽ ngày hôm sau đó có thể sẽ không bao giờ đến nữa.
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Sưu tầm bởi nguyennam ngày 06.03.2009. Có 51848 lượt xem. Đánh giá:
Gởi truyện này Yêu thích Chép về máy Đánh giá: 5 điểm (2 votes)
Cảm nhận
Gởi bởi nhuchieclavang vào ngày 06.03.2009 07:39:01
Mình thích câu truyện này đã từ rất lâu rồi. Trong cuộc sống khó có thể biết trước được điều gì và người ta chỉ có thể biết quý cái mà người ta không có hoặc vừa mới mất. Đấy mới là cuộc sống... chỉ có cách sống hết mình với tất cả mọi người để khi nghĩ lại không thấy hối tiếc là được. Một câu truyện rất hay!
Gởi bởi chuppa_chup vào ngày 12.03.2009 08:47:01
em cũng đọc rùi, hình như cũng đọc trên HTT lun hay sao ý! Nhưng đọc lại vẫn thấy hay, hì hì, sẽ là 1 nỗi ân hận rất lớn ...lớn lắm lắm...
Gởi bởi katy_katy vào ngày 13.03.2009 08:29:43
đã có nhưng lúc em thấy nhớ anh va yêu anh rât nhiều.lúc đo em rất muôn nói với anh.em sợ anh sẽ chê cười.bây h em đã khác em sẽ làm tất cả nhưng j mà mình muốn.hãy làm những j mình nghĩ.như vậy em mới thấy hạnh phúc.em yêu anh
Gởi bởi katie vào ngày 13.03.2009 10:33:59
Katie cũng đọc một bài tương tự như thế này. Thật cảm động! Có những cơ hội chỉ đến với ta co một lần nếu như chúng ta khong biết nắm bắt thì không có lần thứ hai để làm nữa. Live, love laugh!
Gởi bởi phuonghoangmynhan vào ngày 14.03.2009 03:14:16
Mình thik truyện ni lém nha !!
ngất là cái tiêu đề
Gởi bởi p3pjg vào ngày 19.03.2009 15:39:19
Neu^' ngay` mạ hum den^' tiet^. thi hum nạ mjnh` se~ phạ~ lam` gi dzay^?????
Gởi bởi emerald_19jul vào ngày 31.03.2009 06:13:10
Tôi vẫn thắc mắc... Chàng trai ấy ko có can đảm để nói lời yêu với người mà anh ta dành cả cuộc đời ngắn ngủi của mình để yêu, thế nhưng lại có thể có can đảm cưới... ly dị và làm khổ 1 người phụ nữ mà mình không yêu. Tại sao?
Gởi bởi liverpudlian vào ngày 06.04.2009 05:19:50
truyện hay lă'm. Cả 2 người đều quá khờ. Và số phận nghiệt ngã k cho ai trong họ cơ hội sửa chữa sự khờ dại ấy.
Gởi bởi al0n3_atnight vào ngày 14.04.2009 06:51:36
không bao giờ là quá muộn đễ nói 1 câu yêu người
Gởi bởi meonaughty vào ngày 20.04.2009 05:35:26
...dù là khó, dù câu trả lời thế nào đi chăng nữa,nói ra vẫn nhẹ nhõm hơn,ít ra,ta còn nhận được câu trả lời từ đối phương..............
Gởi bởi rainbow14102 vào ngày 14.08.2009 13:48:52
đọc rồi mà vẫn thấy hay............ thank!!!
Gởi bởi anhsaobang_doncoi vào ngày 28.10.2009 10:07:34
hạnh phúc đến từ ngày hôm này ban ah
Gởi bởi phale_vo vào ngày 27.02.2010 07:14:28
bài này lâu rồi đọc lại vẫn thấy hay
Gởi bởi manhmc vào ngày 24.04.2011 19:15:05
điệp khúc đầu rất giống với tựa đề phim "kế hoạch cầu hôn", nhưng bộ phim này kết thúc có hậu, còn câu chuyện này thật buồn.
Gởi bởi min vào ngày 11.07.2011 05:32:24
người đàn ông này tính ra thật ích kỉ. Việc ông ta nhút nhát ko liên wan đến cô vợ, vậy mà ông đã kéo cô vào theo cuộc rông rủi của mình với tình yêu, xem thường tình cảm của người khác. Ông ta đã 1 mình làm cả 2 cô gái đau khổ !
Gởi bởi ngoctuyen1521988 vào ngày 04.01.2012 08:58:29
Chẳng hiểu nỗi, cả hai đều yêu nhau như thế. Cả hai đều không nói. Cả 2 dày vò tan nát cõi lòng nhau! Tình yêu luôn là cái gì đó thật khó hiểu!
Gởi bởi ngoctuyen1521988 vào ngày 04.01.2012 09:00:04
Giống trong bộ phim One Day. Hay lắm, Mọi người xem nhen!
Gởi bởi winter vào ngày 11.05.2012 14:27:02
Tôi vẫn thắc mắc... Chàng trai ấy ko có can đảm để nói lời yêu với người mà anh ta dành cả cuộc đời ngắn ngủi của mình để yêu, thế nhưng lại có thể có can đảm cưới... ly dị và làm khổ 1 người phụ nữ mà mình không yêu. Tại sao? đó là câu hỏi rất lớn và tôi cho rằng chàng trai ấy không phải là một người đàn ông tốt....vì một điều là đi cưới một người mình không yêu và li dị với cô ấy....
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Sự kiện
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





User Online
125 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 125 khách