Nhật ký
Cô đơn quá.... Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua... Không còn nghĩ về anh... Không còn nhớ anh da diết... Không còn nhắc tên anh mỗi ngày... Không còn mong anh quay về bên tôi như ngày xưa... Tôi đã quen với việc không còn anh bên cạnh mình. Nhưng khi đọc lại những dòng nhật ký giữa anh và tôi, kỷ niệm xưa cứ ùa về lấp đầy tâm trí... ... và trong tôi lại hiện lên câu hỏi duy nhất: "Tại sao?!" Chẳng ai có ...
Ngày hôm nay mình đã phạm 1 sai lầm nghiêm trọng. Niềm tin mình đã xây dựng bao lâu nay bị sụp đổ hoàn toàn. Đã dự trù tình huống này rồi, nhưng vẫn bị mắc phải. Ông bà ta thường  nói "người tính không bằng trời tính", "đi đêm có ngày gặp ma" quả thật không sai chút nào... Chỉ còn ngày hôm nay là mình hoàn thành xong công việc, tưởng rằng có thể vui vẻ ở nhà... ...
Chỉ còn vài phút nữa là đến Sinh Nhật anh rồi! ...Viết xong những dòng nhật ký này, là bước sang một ngày mới. Đối với anh, là 1 tuổi mới...Sao thời gian trôi nhanh quá!.... Em vẫn nhớ những ngày kỷ niệm của 2 đứa mình và vẫn nhớ về anh... Năm ngoái, em đã gọi cho anh để chúc mừng Sinh Nhật anh. Nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh lùng, thờ ơ...vô tình của anh dành cho em. ...
Mong sao ngày mai kí hơp đồng thuê nhà đươc suôn sẻ. Hy vọng ngôi nhà mới này sẽ đem đến nhiều may mắn, hạnh phúc thành đạt hơn bây giờ. Hãy bắt đầu một cuộc sống mới, gạt bỏ quá khứ lại phía sau để làm lại từ đầu nhé. Không bao giờ là muộn nếu ta thực sự mong muốn điều đó. Cố gắng phấn đấu hết mình, sống phải ngẩng cao đầu và không hối tiếc. Đừng khóc, ...
2h sáng, Ngày 1 tháng 6.... 1 năm mình không gặp nhau rồi phải không anh? Anh đã cố quên em, quên hết kỉ niệm những tháng ngày mình yêu nhau rồi đúng không anh? Anh lạnh lùng, vô tình, nhẫn tâm  với em để em ghét anh, để em có thể quên anh, để anh cảm thấy nhẹ nhàng trong lòng phải không?... Không cần phải thế đâu anh ạ. Em yêu anh rất chân thành, yêu anh bằng cả trái ...
Mua một căn nhà ở TPHCM thật ngoài sức của mình... Cố gắng thật nhiều nhưng cũng chỉ đủ sống qua ngày. Vì sao người ta kiếm tiền dễ thế?!! Cuộc đời cứ thầm lặng trôi qua. Tuổi 30... nhanh quá! Sống đến giờ này ta đã làm được gì??? Đã bỏ phí bao nhiêu cơ hội? Đã lỡ mất bao nhiêu thời gian? Thật khó có thể bắt đầu lại.. Nhưng cũng phải cố gắng thôi. Không có gì là không thể Còn 1 nửa cuộc ...
Sáng Chủ Nhật ... ngủ tới 11h mới dậy... mệt mỏi, lừ đừ, và dói... Trưa Chủ Nhật ... ngồi chat chit mà nóng khủng khiếp... Chiều Chủ Nhật ... Thu âm bài "Em về kẻo trời mưa" sến đến não nề.... Tối Chủ Nhật ... Xách xe đi dạo 1 vòng quanh thành phố ... Vừa đi vừa nghe nhạc ...lẻ loi, cô độc, chán nản, lòng buồn thật buồn... ..."Yêu thương xưa giờ đã vỡ tan .... Lối xưa không còn nhau ...
7 Tiếng nữa mình sẽ đi Vũng Tàu. Đối diện với những kỷ niệm cũ, những yêu thương ngày xưa, những ký ức vui buồn, chắc là sẽ cay đắng lắm. Nhưng mình phải đi. Phải đến đó để nhớ về anh và để quên anh đi. Em sẽ cố dằn lòng không khóc. Vì có khóc cũng không thể đưa anh quay về bên em. Em nhớ anh quá nhiều.... Đến Vũng Tàu, từng góc phố, từng con đường, ...
«« « 1 2 3 » »»



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
90 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 90 khách