Nhật ký của minimog
minimog viết vào ngày 25.07.2010
Chúc Mừng Sinh Nhật người tôi yêu: 26/07/2010
Chỉ còn vài phút nữa là đến Sinh Nhật anh rồi! ...Viết xong những dòng nhật ký này, là bước sang một ngày mới. Đối với anh, là 1 tuổi mới...Sao thời gian trôi nhanh quá!....
Em vẫn nhớ những ngày kỷ niệm của 2 đứa mình và vẫn nhớ về anh... Năm ngoái, em đã gọi cho anh để chúc mừng Sinh Nhật anh. Nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh lùng, thờ ơ...vô tình của anh dành cho em. Em rất buồn, nhưng có thể hiểu vì sao anh phản ứng như thế....
Nhưng....
Em phải gọi cho anh, dù biết anh không muốn nhận cuộc gọi đó.
Em phải gọi anh chỉ vì muốn đáp lại lời chúc SN anh dành tặng em lúc nửa đêm khi tình cảm giữa 2 đứa mình đã không còn nguyên vẹn như trước.
Em phải gọi anh để xác định rằng anh đang cố gắng quên em.
Em phải gọi anh vì muốn biết anh có thể cư xử với em như 1 người bạn không.
Và... em biết đó cũng là những lời cuối cùng anh nói với em.
Năm nay, năm sau... và cho đến sau này...Em cũng sẽ không gọi chúc mừng sinh nhật anh nữa. Chắc có lẽ đã có người khác làm việc đó thay em rồi. Em biết, anh sẽ có 1 cuộc sống hạnh phúc bên người mình yêu thương. Và anh sẽ quên em thật nhanh... nên em sẽ không bao giờ làm phiền đến cuộc sống của anh nữa...
Em hiểu trái tim mình muốn gì. Và em biết mình không phải là người xứng đáng có được một tình yêu trọn vẹn, một hạnh phúc trọn vẹn như mong muốn. Em sẽ cố gắng đi hết cuộc đời này với vết thương lòng nặng trĩu, với tình yêu sâu đậm em đã dành cho một người đến từ giấc mơ... Hành trang em mang theo là hình ảnh những tháng ngày đẹp nhất mình có nhau...
Em chẳng có gì ngoài tình yêu chân thành em dành cho anh. Điều đó không đủ để xây dựng một mái ấm gia đình. Nên em chấp nhận ngồi đây khóc một mình và cầu mong anh sống thật vui vẻ, thật khỏe mạnh, thật bình an, và thật hạnh phúc nhé!
Đã sang ngày mới rồi: 26 tháng 07 năm 2010....HAPPY BIRTHDAY ...Anh ...Tidus Hải!
Em vẫn nhớ những ngày kỷ niệm của 2 đứa mình và vẫn nhớ về anh... Năm ngoái, em đã gọi cho anh để chúc mừng Sinh Nhật anh. Nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh lùng, thờ ơ...vô tình của anh dành cho em. Em rất buồn, nhưng có thể hiểu vì sao anh phản ứng như thế....
Nhưng....
Em phải gọi cho anh, dù biết anh không muốn nhận cuộc gọi đó.
Em phải gọi anh chỉ vì muốn đáp lại lời chúc SN anh dành tặng em lúc nửa đêm khi tình cảm giữa 2 đứa mình đã không còn nguyên vẹn như trước.
Em phải gọi anh để xác định rằng anh đang cố gắng quên em.
Em phải gọi anh vì muốn biết anh có thể cư xử với em như 1 người bạn không.
Và... em biết đó cũng là những lời cuối cùng anh nói với em.
Năm nay, năm sau... và cho đến sau này...Em cũng sẽ không gọi chúc mừng sinh nhật anh nữa. Chắc có lẽ đã có người khác làm việc đó thay em rồi. Em biết, anh sẽ có 1 cuộc sống hạnh phúc bên người mình yêu thương. Và anh sẽ quên em thật nhanh... nên em sẽ không bao giờ làm phiền đến cuộc sống của anh nữa...
Em hiểu trái tim mình muốn gì. Và em biết mình không phải là người xứng đáng có được một tình yêu trọn vẹn, một hạnh phúc trọn vẹn như mong muốn. Em sẽ cố gắng đi hết cuộc đời này với vết thương lòng nặng trĩu, với tình yêu sâu đậm em đã dành cho một người đến từ giấc mơ... Hành trang em mang theo là hình ảnh những tháng ngày đẹp nhất mình có nhau...
Em chẳng có gì ngoài tình yêu chân thành em dành cho anh. Điều đó không đủ để xây dựng một mái ấm gia đình. Nên em chấp nhận ngồi đây khóc một mình và cầu mong anh sống thật vui vẻ, thật khỏe mạnh, thật bình an, và thật hạnh phúc nhé!
Đã sang ngày mới rồi: 26 tháng 07 năm 2010....HAPPY BIRTHDAY ...Anh ...Tidus Hải!
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký