Nhật ký
mình nghĩ mình phải cố lên...dù là có buồn bao nhiêu cũng vậy.nhưng cái cảm giác cô đơn sợ hãi ...cần có một ai đó bên cạnh ...nhìn quanh chỉ thấy càng cô đơn. Còn đau hơn nỗi đau thể xác ấp trăm ngàn lần.
mình nghĩ mình sẽ không khóc, không muốn và sẽ không bao giờ khóc nữa... Nhưng mình sai rồi! tạo hóa ban cho con người nước mắt để làm gì? Có lẽ đó là liều thuốc ...
ngocnga | Đọc và gởi cảm nhận (0) | 29.10.2009
Bạn bè thường bảo :"sao tính mày xấu thế!", cộc cằn, hay phát cáu hay nổi giận vô cớ.Ừ! Nhìn cứ như là con trai ấy. Mình không giận. Nhưng chúng nó đâu có hiểu nhưng khi đùa vui, luôn vô tình chạm vào vết thương trong lòng mình.Mình không muốn nói,chỉ cười nhưng thấy đau.
Anh hay chê :"cứ như con nít ấy...hay nhõng nhẽo,giận hờn,lại hay nghĩ vu vơ."Anh đâu biết tại sao thế.em không con nít với người khác ...
ngocnga | Đọc và gởi cảm nhận (0) | 21.10.2009