Nhật ký của benanhbinhyen_1802
benanhbinhyen_1802 viết vào ngày 13.07.2016
Xa bạn...
Thực sự không muốn để bạn lại một mình, sợ bạn lủi thủi, sợ bạn buồn nhưng nếu không như vậy thì không biết tớ sẽ còn để bạn một mình tới bao giờ!
Ôm lấy bạn mà nước mắt tớ lăn dài. Biết rằng, bạn đủ mạnh mẽ, đủ trưởng thành rồi nhưng nhìn bạn, nước mắt tớ cứ ứa ra. Chỉ muốn ôm chặt lấy bạn, chỉ muốn giữ lấy bạn đừng ngã giữa đủ thứ trên đời, chỉ muốn thấy nụ cười hạnh phúc của riêng bạn, nụ cười khi tớ hỏi "em về nhà, anh có nhớ em k?". Bạn chỉ cười rồi ôm chặt lấy tớ. Ừ tớ biết bạn sẽ chẳng baoh trả lời câu hỏi của tớ, bạn sẽ chỉ im lặng và bảo tớ "vịt hấp" nhưng tớ cảm nhận được câu trả lời trong đó.
Nhiều khi, tớ tự dặn lòng mình, k được trả lời tin nhắn, hờn dỗi cho bạn biết. Nhưng cứ 7h tối không thấy bạn gọi là tớ lo, lại tự liên lạc trước rồi mặt tỉnh bơ như không có gì. Bạn cũng biết tớ chẳng giận được lâu nên cứ cười hí hửng thế thôi. Rồi chúng ta lại đi lang thang khắp ngóc ngách Hà Nội này, cùng ăn những món ăn vỉa hè! Tớ muốn níu giữ tuổi trẻ của bạn, muốn trả lại những gì bạn vô tình lướt qua, muốn đền bù cho bạn.
Thật lòng, có vô số thứ tớ muốn làm cho bạn nhưng cho tớ nợ nhé! Tớ hứa sẽ cùng cậu đón thanh xuân ngọt ngào của tớ và sống lại quãng thời gian tuổi trẻ của bạn!
Yêu bạn, theo cách mà chúng ta đã đến bên nhau...
Cuồng nhiệt, bình dị và nhẹ nhàng.
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký