-Thứ nhất bạn không được ghé sát vào tớ để hỏi bài, thứ 2 bạn phải có trách nhiệm giữ gìn những gì bạn mượn của tớ, thứ 3 bạn không được tùy tiện nói tớ ngu và dốt. Bạn có hiểu không?
- Ừm.
Hôm nay mình có lỡ lời không? cùng ngẫm lại xem.
bạn là 1 bạn nói chuyện với tớ nhiều nhất ở trong lớp. tớ luôn thầm cảm ơn bạn, dù bạn không cho tớ nhiều nụ cười nhưng bạn cho tớ được có cơ hội đấu khẩu khá thú vị. Những lúc chúng ta nhìn nhau, bạn cười khiêu khích còn tớ thì luôn nhăn nhó bực bội. Trời ban cho bạn cái tính ngang ngạnh luôn làm tớ và mọi người khó chịu, thật đấy. Mọi người thì bảo đừng có chấp với bạn, nhưng tớ ngồi cạnh bạn và thật khó để có thể bỏ qua những lời nói ngang ngạnh ấy. Cũng bởi vì ngồi cạnh bạn, tớ nhận ra bạn cũng rất tốt. bạn xuống uống nước lại mang về cho tớ 1 chai nước. hihi (cám ơn). bạn hỏi thăm tớ khi tớ nằm gục xuống bàn (lúc đó buồn ngủ 1 tý thôi mà). Nhưng hôm nay dường như hình ảnh tốt của bạn bị lấn át hết trong tâm trí tớ bởi 1 loạt những thói xấu của bạn. Trời nóng, chúng ta ngồi trong phòng bức bối, 1 bàn 4 người mà bạn cứ ngồi sát quá vào tớ. rất nóng và tớ khó chịu lắm. hỏi bài thì cứ ngồi yên đấy, không nhất thiết phải ghé và ngồi sát vào tớ đâu. tớ nói bạn ngồi xích ra 1 tý thì bạn lại nói tớ "đẻ ngược à". tớ không nói thêm gì nữa. Bạn trả vở toán của tớ, tớ nhớ rõ tớ kẹp đề toán của tớ vào đấy, khi tớ mở vở ra tìm thì không thấy đâu. tớ hỏi bạn thì bạn cãi là bạn không thấy tờ để nào. rồi bạn lại nói "à hình như em tớ lấy tờ giấy đó ra đốt rồi" Bạn không xin lỗi thì thôi lại còn cười, thật đáng ghét. giờ ra chơi, tớ ngồi chơi cờ cá rô, thua thắng là lẽ đương nhiên thế mà bạn nói tớ ngu dốt. 1,2,3 điều nói trên làm tớ phẫn nộ và mắng bạn. tớ nghĩ bạn là ngườ sai hoàn toàn.
tớ hiểu, bạn bè với nhau, sống vô tư, không nên chấp nhặt những chuyện nhỏ nhặt. Ưh thì biết thế nhưng tớ cũng nghĩ bạn bè với nhau, khi thấy bực bội khó chịu về nhau thì cũng nên thẳng thắn góp ý để sống vui vẻ hơn. Tớ đã nói với bạn thẳng thắn và nghiêm túc nhất, bạn có thực sự hiểu. Bạn có hiểu cho hoàn cảnh tớ và hiểu cho chính mình cần làm gì?
hôm nay lớp mình ăn liên hoan trung thu. tớ vẫn vậy thôi, không nhiệt tình như các bạn khác được. Chính tớ cũng chẳng hiểu tại sao. chắc tại tớ quen sống khép mình với các bạn trong lớp rồi. bạn đừng hỏi tớ tại sao nữa nhé.
Thứ 2, em biết anh là người thế nào... Nhưng ta phải thích nghi với hoàn cảnh sống để không bị dòng chảy cuộc sống cuốn trôi đi ( Tư duy phản biện ).... Anh rất ghét hội họp những chỗ đông người nhưng anh phải tự làm quen với nó ( em biết vì sao mà phải không ). Vì điều đó nói lên rằng : Tôi là người tự tin...! ( hãy luôn nói những câu nói có tính tích cực ). Và cuộc sống là những chuỗi dây liên kết giữa những sự việc, giữa những con người.... Ta đang sống trong cộng đồng loài người có tập thể, có sự liên kết.... Sự kiên kết để trưởng thành ! Em trong trường học nếu có thời gian rãnh thì nên tích cực làm quen với các bữa tiệc liên hoan giữa học sinh với nhà trường... Điều đó sau này sẽ có ích cho em khi ra ngoài xã hội và làm quen với " nhịp sống công việc "... Chúc em những niềm vui !