Đi chợ về, mẹ thấy con ngồi bên cửa sổ, đôi mắt thẫn thờ nhìn xa xăm. Ba ngày không ăn uống, con phờ phạc đi thấy rõ. Con gái có biết lòng mẹ đau đến mức nào khi nhìn thấy con như vậy không? Ở tuổi sinh viên, con còn hồn nhiên, vô tư lắm, cho đến một ngày tâm hồn trong sáng và trái tim mẫn cảm của con bị tổn thương bởi mối tình đầu trắc trở. Lần đầu tiên con đi về trong sự "im lặng đáng sợ" khiến mẹ linh cảm đã có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra. Đôi mắt đỏ hoe, con lao vào phòng nức nở. Con nghỉ học, không màng ăn uống, không chịu trò chuyện cùng ai. Đến khi gặp bạn bè con, mẹ mới hiểu chuyện. Ngày xưa mẹ cũng từng yêu, từng va vào nỗi đau của mối tình đầu dang dở. Mẹ đã tưởng chừng trái đất ngừng quay khi tình yêu và niềm tin bị bội bạc. Mẹ sụp đổ, đau khổ và tuyệt vọng. Bạn bè đăng ký cho mẹ tham gia Mùa hè xanh. Được đến những nơi xa xôi hẻo lánh, chứng kiến những cảnh đời bất hạnh nhưng vẫn kiên cường sống qua từng ngày, mẹ thấy họ thật dũng cảm. Lần đầu tiên được đến biển, được nhìn tận mắt bao la nghìn trùng của biển khơi, mẹ cảm thấy cuộc đời ngắn ngủi biết bao, con người chỉ như một sinh linh nhỏ bé, đến đây, rong chơi rồi ra đi mãi mãi... Một lần, chứng kiến cảnh ra đi của cô bạn thân, mẹ mới thấm thía được sự sống có ý nghĩa biết bao! Vậy tại sao ta không tận dụng từng giây, từng phút của cuộc sống này để yêu thương tất cả mọi người, nhất là những người thân yêu của mình... Đến một ngày, mẹ gặp ba con, một người rất yêu thương mẹ. Mẹ không còn buồn hay oán giận gì người xưa nữa. Mọi chuyện trở thành ký ức. Có chăng, ngẫm lại, mẹ thấy vết thương ngày trước dù rất đau nhưng đã giúp mẹ biết nâng niu những gì mình đang có, giúp mẹ vững vàng, mạnh mẽ hơn rất nhiều. Con gái ngoan, hãy tha thứ cho người đó lòng con mới thanh thản, nhẹ nhàng. Hãy nghĩ, nhờ tình yêu của anh ta mà con có những tháng ngày hạnh phúc, cho dù ngắn ngủi. Mẹ biết không dễ nguôi ngoai, nhưng hãy cho tất cả vào ngăn kỷ niệm. Con hãy sống cho hôm nay, hãy vui tươi và hồn nhiên như ngày nào. Hãy mở lòng đón nhận tình yêu mới, đừng nghi ngờ hay sợ hãi, nghe con. Con gái ngoan! Mẹ biết con bây giờ đang đau khổ, nhưng hãy vì tương lai, vì ba mẹ, vì ông bà nội lúc nào cũng đặt niềm tin vào con mà vượt qua nỗi đau đó. Sẽ khó khăn nhưng bên con còn có mẹ. Mẹ con mình sẽ đồng hành. Tất cả rồi sẽ bình yên thôi con gái à...! |
Nhật ký của kelamat
kelamat viết vào ngày 04.08.2010
Con gái à, mẹ cũng đã từng yêu!
Cảm nhận
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?
Liên kết
User Online
Có 129 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 129 khách
Trích trong Ánh sáng và Bóng tối của Du mộng