Bản không dấu "Anh sẽ về sớm, dù em không trả lương cho anh"
(Hoathuytinh.com) 5phút sau, một số điện thoại lạ gọi đến. Tập hồ sơ trên tay tôi rơi xuống đất, tôi đứng chôn chân không thốt nên lời. Tôi định thần lại và nhận ra mình cần làm một điều gì đó. Lao về phía khu để xe, tôi phóng vút đi nhanh nhất có thể.

Một chiếc xe cấp cứu cũng vừa đến bệnh viện, tôi lao theo và bám vào xe đẩy bệnh nhân, tôi hoa hết cả mắt, đầu óc tôi trống rỗng. Nhưng đó không phải là em. Em ở đâu?

Số điện thoại lạ lại gọi đến…Tôi đã đến bên cạnh em. Nhưng em không nhìn tôi cười, không nói với tôi câu trách móc nào, em nằm đó bất động trên giường bệnh. Người đàn ông lạ đưa em vào viện nói cho tôi biết rằng lúc bị tai nạn em bất tỉnh luôn tại chỗ. Anh ta gọi cho tôi vì thấy rất nhiều cuộc gọi trong điện thoại của em là số của tôi. Tôi run lên. Đó là những cuộc điện thoại mà tôi không cầm máy, hoặc chỉ nói vội vã với em vài lời.



Tôi trở về nhà. Một bàn tiệc nhỏ do chính em tự tay chuẩn bị, với nến và hoa. Một mảnh giấy nhắn nhỏ khiến tim tôi đau thắt lại “Em đi mua thêm chút đồ cho buổi tối của hai đứa mình. Nếu anh về sớm hãy đợi em nhé”.

Tôi nhớ ra rằng em mới là người luôn phải đợi tôi. Trong cuộc gọi cách đây vài tiếng khi em nói về món quà ngày 8/3 muốn được nhận từ tôi, tôi vẫn chỉ ậm ừ đồng ý mà không để ý xem em nói gì, bởi tôi có hàng đống công việc và hồ sơ trên tay. Tôi đâu ngờ rằng cái mong muốn của em là tôi dành trọn ngày 8/3 cho em giờ lại khó thực hiện đến vậy.

Tôi ngồi lặng lẽ, ngắm ánh nến trên bàn ăn, em giọng nũng nịu “cảm ơn anh vì bó hoa thật đẹp nhé, anh đã tự chọn nó cho em sao” và giọng tôi thản nhiên “anh nhờ cô thư ký đặt đấy, anh lại vừa có một hợp đồng lớn, dùng bữa tối với em xong anh đến công ty ngay”. Nụ cười trên môi em vụt tắt và kí ức vụt tắt, tôi trở lại một mình với nỗi buồn, sự ân hận. Mùng 8/3 năm trước tôi đã không làm em vui, và mùng 8/3 năm nay tôi không có cơ hội để làm việc đó nữa rồi.

Tôi đến thăm em mỗi ngày. Đáp lại sự lo lắng, chờ mong của tôi là câu nói quen thuộc của bác sĩ “chúng tôi vẫn đang theo dõi”. Em hôn mê do chấn động quá mạnh. Đã năm ngày trôi qua, em vẫn bất tỉnh. Bây giờ tôi mới thấu cảm giác không được nói chuyện, không được nhìn thấy nụ cười người mình yêu thương đau khổ đến thế nào.

Vậy mà tôi đã cười và gạt đi khi em gọi lúc tôi ở công ty muộn chỉ để nói nhớ tôi. Tôi giải thích với em rằng đàn ông cần có sự nghiệp và tôi phải nỗ lực thật nhiều, tôi ở lại sau cùng, làm thêm nhiều nhất có thể, tất cả là vì em. Tôi vẫn nhớ rõ nét mặt tinh nghịch của em hôm đó: “Nếu em trả cho anh gấp đôi một ngày công bình thường, anh có sẵn lòng về nhà với em sớm hơn và nói chuyện với em nhiều hơn không?”.

Tôi nhìn em vẫn hôn mê mà nước mắt rơi. Cầm tay em, tôi nghẹn ngào thì thầm cho em biết - mà tôi tin đó là điều em thích nghe nhất - “em tỉnh lại đi nhé, anh sẽ về sớm, sẽ nói chuyện với em thật nhiều dù em không trả lương cho anh”.
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Sưu tầm bởi khanhthien ngày 13.12.2012. Có 67104 lượt xem. Đánh giá:
Gởi truyện này Yêu thích Chép về máy Đánh giá: 5 điểm (3 votes)
Cảm nhận
Gởi bởi changbeo741 vào ngày 13.12.2012 13:42:07
^^ giong minh wa'....cam giac ay lai ua` ve` oh.......
Gởi bởi tjeuyeu9x vào ngày 13.12.2012 17:28:02
có những thứ mất đj rồj mớj nhận ra tầm quan trọng of nó. Thật ngốc.
Gởi bởi keocaphe_17 vào ngày 14.12.2012 05:52:57
Có một ngày nào đó người nằm trên giường bệnh là tôi không!!!
Gởi bởi tamcongchua vào ngày 14.12.2012 23:38:40
Cam?nhan.
Gởi bởi beyeu_timchong vào ngày 15.12.2012 04:29:40
Thật cảm động,đừng để cái gì mất đi rồi mới thấy hối tiếc nhé
Gởi bởi bienthang8 vào ngày 15.12.2012 10:33:39
Mẩu truyện này có thể copy ở đâu đấy nhưng giá trị nội dung thì nguyên bản. Trong cs người vợ thường chịu "hy sinh", "thiệt thòi" hơn chồng trong gia đình. Nhưng đâu phải vì thế mà họ không hạnh phúc. Trong cs gđ một nửa hp là được yêu thương và mình thấy họ đang hp cho dù có phải lìa xa nhau thì vẫn là 1 sự ra đi ý nghĩa, ra đi trong yêu thương.
Gởi bởi khanhthien vào ngày 17.12.2012 06:50:29
Mình ghét đàn ông, chung thủy chỉ dành cho phụ nữ
Gởi bởi dht_0139 vào ngày 17.12.2012 15:24:14
like it
Gởi bởi congchuathotrang vào ngày 20.12.2012 14:35:44
cảm động quá đi
Gởi bởi thuylife vào ngày 25.12.2012 08:28:18
khi sắp mất đi thư gì đó ta mới nhận ra rằng nó thật sự quan trong với ta biết nhừng nao.
Gởi bởi luatkosy vào ngày 25.12.2012 08:32:08
Đôi khi mất đi một thứ gì đó con người ta mới thấy đó là thứ mình cần
Gởi bởi khat_tien vào ngày 31.12.2012 02:43:32
mất đi rồi mới biết quý trọng. Vì có biết được cái gì nên chân trọng và không đâu
Gởi bởi runuavangtrang vào ngày 31.12.2012 04:12:04
yêu thương thật mong manh
Gởi bởi lethibaochau vào ngày 07.01.2013 09:44:50
Đôi lúc tôi lại mong mình bị gì đó 1 lần để được quan tâm.Nhưng nghĩ lại thật Ngốc,lỡ mình nằm luôn người ta có thèm nhìn tới mình không chứ Hay là người ta lại có nhiều thời gian để làm việc riêng...
Gởi bởi ngayhanhphuc vào ngày 07.01.2013 15:29:09
GChi den khi mat di, nguoi ta moi biet tran quy nhug ji ho dag co.... mong ket thuc co hau....
Gởi bởi degiocuondi_2509 vào ngày 10.01.2013 11:12:11
Giá như cô ấy có thể tỉnh dậy, để biết rằng mình vẫn hạnh phúc !
Gởi bởi cafe_mot_minh_83 vào ngày 26.01.2013 06:45:38
May mà ox mình không như thế.
Gởi bởi meouk vào ngày 02.02.2013 08:54:31
Bùn thật
Hi vong k quá muộn
Gởi bởi chimsebanmaj vào ngày 13.02.2013 01:41:10
khj đã mất đj uj con người ta mới thấy hối hận tsao lại k pjt trân trọng nó ngay từ đầu chứ ? thật là ngốc muk đúng k?
Gởi bởi h_a_t_forever87 vào ngày 08.03.2013 15:49:10
rát cả động,thật sự ng phụ nữ cũng chỉ cần có thế thôi...
Gởi bởi chuonggiobien vào ngày 24.03.2013 05:12:11
Cuoc song wa voi va,de mat nhau roi moi cam thay hoi tiec.muon mang wa k?
Gởi bởi mtsprole vào ngày 30.03.2013 05:47:30
Có những thứ qua rồi vĩnh viễn không lấy lại được.
Gởi bởi alpenliebe_pupy vào ngày 17.04.2013 04:58:18
Tôi chưa có một người để y nhưng tôi sẽ nhớ mãi câu chuyện này...cảm ơn
Gởi bởi truc_lam_ah vào ngày 29.11.2013 06:43:11
chỉ là 1 chuyện buồn trong hàng vạn câu chuyện đau lòng đang diễn ra thường ngày mà thui .
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Sự kiện
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





User Online
72 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 72 khách