Bản không dấu Bạn là người như thế nào?
(Hoathuytinh.com) Đứng vững trên những gì mà bạn tin tưởng, bất chấp mọi sự chống đối và mọi sức ép đang cố xé tan sức chịu đựng của bạn…điều đó chứng tỏ: bạn là người CAN ĐẢM.

Nụ cười luôn tươi nở trên gương mặt bạn vì bạn luôn muốn làm cho người khác được vui trong khi chính bạn đang có nỗi buồn riêng trong tâm hồn…điều đó chứng tỏ: bạn là người MẠNH MẼ

Biết đơn giản hoá vấn đề, làm theo những điều trái tim mình mách bảo và bạn biết rõ là đúng…điều đó chứng tỏ: bạn là người QUYẾT ĐOÁN.

Biết làm nhiều hơn những gì mình đang mong ước để cuộc sống người khác được trở nên dễ chịu hơn mà bản thân không thốt ra một lời kêu ca, phàn nàn hay kể công lao…điều đó chứng tỏ: bạn là người biết YÊU THƯƠNG.

Biết giúp đỡ một người bạn với tất cả khả năng của mình khi cần thiết, không hề tính toán thời gian và sức lực phải bỏ ra…điều đó chứng tỏ: bạn là người TRUNG THÀNH.

Biết trao đi nhiều hơn những gì bạn có và không trông đợi được nhận lại…điều đó chứng tỏ bạn là người KHÔNG VỊ KỶ.

Biết ngẩng cao đầu và khát khao vươn đến những điều tốt nhất trong khả năng mình có thể, khi bạn luôn biết đối mặt với mỗi khó khăn của cuộc sống bằng niềm tin rằng thời gian sẽ mang đến điều tốt đẹp hơn cho bạn vào ngày mai và không bao giờ từ bỏ mục đích sống của mình, điều đó chứng tỏ: bạn là người TỰ TIN.
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Sưu tầm bởi nhuchieclavang ngày 06.03.2009. Có 54744 lượt xem. Đánh giá:
Gởi truyện này Yêu thích Chép về máy Đánh giá: 3 điểm (1 votes)
Cảm nhận
Gởi bởi sid9917 vào ngày 06.03.2009 12:44:11
"Nụ cười luôn tươi nở trên gương mặt bạn vì bạn luôn muốn làm cho người khác được vui trong khi chính bạn đang có nỗi buồn riêng trong tâm hồn…điều đó chứng tỏ: bạn là người MẠNH MẼ"
Vậy thì mình không muốn mình là người mạnh mẽ, nếu mình buồn thì mình cần ai đó - người mà mình tin tưởng để tâm sự. Nếu ta ko vui mà cố tỏ ra vui, buồn mà cố tỏ ra ko buồn để cố gắng ko khiến mọi người xung quanh buồn theo mình ư? thế thì con người sống với nhau để làm gì? con người từ xưa sống bầy đàn để làm gì? giờ đây thì con người có gia đình để làm gì? có người thương yêu để làm gì? bạn bè hay người thương yêu để làm gì? Bởi khi ta vui thì mọi người cũng vui, và chẳng cần phải bận tâm nhìu tới nhau. Khi ta buồn, ta cố giả vờ vui, và mọi người cũng nghĩ ta vẫn vui, vì thế lại cũng ko cần bận tâm gì nhìu với nhau. Ta luôn bít, khi vui thì ít chuyện để nói, khi vui thì ít điều cần bận tâm, và khi vui ít khi ta cần sự chia sẻ... Và cuộc sống thì đâu có nhìu niềm vui cơ chứ. Vậy thì thời gian ta buồn chiếm tỷ lệ rất lớn, suy ra thời gian ta giả vờ vui cũng vô cùng lớn, điều ấy sẽ khiến người khác có vui hơn ko? hay khiến ta trở nên âm thầm hơn, lặng lẽ hơn, cam chịu đến sắt đá, rồi vô cảm... nên thế ư? Mình nghĩ ko nên thế.
Nhớ có một lần, mình buồn và khóc với mẹ. vài hôm sau, có thể ko cố ý, có thể mẹ chỉ muốn động viên mình cần cố gắng và mạnh mẽ hơn, nên mẹ kể mẹ chưa bao giờ làm gì khiến bà ngoại buồn và lo lắng, bà ngoại cũng chưa bao giờ phải thấy mẹ buồn khổ, lúc ấy mình chỉ có một ý nghĩ trong đầu: THẾ THÌ CON CẦN MẸ LÀM GÌ? Đúng thế, cần mẹ làm gì? mẹ chỉ để sinh ra mình và nuôi mình khi mình chưa kiếm ra tiền thôi ư? vậy giờ mình ko cần nữa phải ko? Mình nghĩ thế nhưng cũng ko giận mẹ, ko trách mẹ bởi mẹ đã sinh ra mình và nuôi mình lớn lên, mình được như hôm nay cũng nhờ mẹ. Nhưng mình sẽ ko như mẹ, nếu mai kia mình là một người mẹ, mình sẽ ko chỉ là mẹ của con mình, mình sẽ còn là bạn của chúng, là người đồng hành của chúng, là người tin cậy lắng nghe chúng dù chúng vui hay chúng buồn, cả khi chúng hạnh phúc và đau khổ nhất. Mình sẽ ko buồn khi chúng buồn, mà mình sẽ vui vì BIẾT chúng đang thế nào, đang cảm thấy ra sao, đang tâm trạng gì, đang suy nghĩ gì, dù là đang buồn đi nữa............
Gởi bởi nhuchieclavang vào ngày 07.03.2009 06:21:45
Chào sid... Mỗi người đều có một cảm nhận riêng khi đọc bài viết này, Lá Vàng nghĩ như thế đấy. Cuộc sống... mỗi người có một hoàn cảnh riêng và không ai giống ai, chỉ biết rằng bài viết này đã tạo động lực cho Lá Vàng rất nhiều đấy. Lá Vàng đã sống một mình quen rùi, cuộc sống không như ước mơ... có đôi lúc cũng muốn có một bờ vai để dựa... nhưng rất tiếc... ngay từ khi bé thơ thì Lá Vàng đã không có được điều đó... Và dĩ nhiên là chúng ta đều muốn thế hệ sau của chúng ta có được những thứ mà chúng ta không thể có rồi. Điều đó là dĩ nhiên. Cuối tuần vui nhen!
Gởi bởi sid9917 vào ngày 07.03.2009 16:42:47
Sid cũng nghĩ ko ai giống ai, cuộc sống của mỗi người cũng ko giống ai. Với lá vàng như vậy, cũng ko có nghĩa lá vàng ko có ai bên cạnh, lá vàng cứ hãy mở lòng, hãy đừng cố là mình mạnh mẽ khi mình đang yếu đuối, cứ thử một lần nói ra hay mềm yếu, biết đâu một người xa lạ ngay bên cạnh cũng có thể lắng nghe hoặc là nơi ta có thể tựa vào. Dù khoảnh khắc ấy ngắn ngủi cũng vô cùng hạnh phúc mà, đúng ko, còn may mắn hơn, ta có nhìu khoảnh khắc như thế, hoặc khoảnh khắc đó kéo dài, dài mãi thì sao??? Cuộc sống là bí ẩn và cũng nhìu bất ngờ, nếu ta cứ ko là ta thì ta cũng ko thể bít người bên cạnh ta là ai, sẽ ko nhìn ra ai đâu lá vàng à.
Gởi bởi nhuchieclavang vào ngày 08.03.2009 01:32:20
Chào sid... Một ngày 8/3 đầy ý nghĩa nhen!!!
Khoảnh khắc hạnh phúc ấy.... đã là khoảnh khắc thì rất mong manh và dễ vỡ. Cuộc sống... thật giả khó biết... Lá Vàng đã từng tin một cái gì đó nhưng niềm tin ấy đã bị đánh cắp từ rất lâu rồi. Cảm giác tự sống và tự tồn tại... không vui lắm và không dễ dàng gì. Nếu người ta có thể dùng tiền để mua tất cả thì tốt biết mấy, chỉ tiếc bao nhiêu tiền cũng có thể không mua được cái mà mình muốn... Mở lòng, điều đó đơn giản nhưng... biết người ta nghĩ gì, có nghĩ như mình hay không hay trước mặt thì cảm thông còn sau lưng thì cười khẩy... Cuộc sống... có cho và có nhận nhưng chắc gì khi cho đi hết mình sẽ nhận được tí ti gì... thế mà vẫn cho đi tất cả. Một hy vọng mong manh về một ngày mai tươi sáng hơn... Hy vọng thế!!!
Gởi bởi sid9917 vào ngày 08.03.2009 03:24:47
Vẫn biết rằng đôi khi ta sống hết mình và tin tưởng hơn cả chính mình, nhưng lại nhận được những sự quay đi, nhưng đừng mất niềm tin bởi cứ tin đi, mình đã xem phim ở nhà một mình, cậu bé nói với bà nuôi chim bồ câu trong công viên khi bà ấy kể rằng tình yêu của bà từng bị phản bội và từ đó bà ko còn niềm tin vào bất cứ ai, thì cậu bé nói với bà rằng: Bà có trái tim, bà nên sử dụng nó, ko có gì để mất cả. Cháu được tặng một đôi giày trượt rất đẹp và cháu ko dám đi nó vì sợ làm hỏng nó, rồi đến một ngày cháu muốn đi nó thì nó ko vừa chân cháu nữa rồi. Và trái tim bà cũng vậy, có thể một ngày khi bà muốn dùng đến nó thì ko được nữa rồi..." gì gì đó nữa, mình ko nhớ hết, nhưng niềm tin thì có thể lấy lại mà, trái tim dù bị tan vỡ đi nữa thì cũng đáng để có những khoảnh khắc, dù mong manh và dễ vỡ nhưng CÓ CÒN HƠN KHÔNG :)
Gởi bởi lovely vào ngày 09.03.2009 03:01:17
có thể làm quen không
Gởi bởi nhuchieclavang vào ngày 09.03.2009 06:37:27
Có thể làm quen không???... Sao bạn lại hỏi thế nhỉ! Điều đó là tất nhiên rồi! Chúng ta là bạn khi cùng sống dưới mái nhà HTT mà.
Gởi bởi batam vào ngày 14.03.2009 09:34:24
Theo bài trên đây có lẻ Batam là người mạnh mẽ nhưng Batam ko nghĩ thế... Batam nghĩ ngược lại, bản thân mình đang rất buồn nhưng mình hèn nhát ko dám bộc lộ nỗi buồn vì sợ... sợ người ta bít mình đang bùn, sợ ng ta bít mình bùn vì điều gì, sợ bị thương hại, sợ bị coi thường, sợ bị cười cợt nên mới giấu nỗi bùn thật kỹ đằng sau những cái cười giả tạo mà chỉ có mình bít được - nó đầy giả tạo.
Sự thiệt nó như thế - ko dám nghĩ mình là người mạnh mẽ theo kỉu này.
Gởi bởi mua_buon_nho_anh vào ngày 14.03.2009 12:34:58
Theo như trên Mưa chỉ có 1 số điểm ở 1 số kiểu người...hem bjk mình là người như thế nào...Cuộc sống có nhìu điều khiến con người ta cần phải suy nghĩ trước bất cứ việc gì...và giờ tui hiểu rõ hơn bất cứ lúc nào : lòng người khó đoán...
Gởi bởi trangdt vào ngày 17.03.2009 21:21:55
Mình cũng từng như Sid, nhưng hãy thông cảm cho ba mẹ sid ơi, mình và họ là 2 thế hệ khác nhau, được thụ hưởng nền giáo dục khác nhau và có những suy nghĩ khác nhau, thông tin nên là 2 chiều, khi mình còn bé, mẹ mình yêu thương chị gái mình hơn. Khi đi học đại học, mình gọi điện về nhà bảo mẹ: mẹ ơi, khi ở nhà con lúc nào cũng tủi thân vì nghĩ mình như bị bỏ rơi, nhìu lúc con muốn trưởng thành để có thể tự quyết định cuộc đời mình, sao bây giờ con lại thấy nhớ mẹ và muốn về với mẹ thế, con chẳng muốn xa mẹ tí nào. Thế là lần sau vìa nhà thái độ của mẹ cũng thay đổi hơn đấy. Người lớn có trăm công việc, từ cơ quan, xã hội, gia tộc từ trên xuống dưới nên ba mẹ ít khi ngồi nghĩ con nó mún gì, mình nên làm điều gì là tốt nhất ( trừ phi con nó gây chuyện xong roài), bạn đôi khi nên giúp mẹ để mẹ có thời gian nghỉ ngơi mà thương bạn, cũng phải nũng nịu ..vân vân và vân vân... để dần xóa bớt khoảng cách giữa bạn và mẹ đi
Gởi bởi lienxo vào ngày 18.04.2009 16:03:05
Nếu mà biết là người như thề nào thì người đó đã như thế đấy rồi
Gởi bởi rainbow14102 vào ngày 14.08.2009 13:43:47
chúc mọi người một ngày tốt lành, mãi tốt lành.........
Gởi bởi batfcoc vào ngày 02.02.2010 06:49:47
Cảm ơn bạn đã liệt kê cho mình những ngôn từ cho từng hoàn cảnh trong cuộc sống, đôi lúc mình đã trải qua mà mình cũng vô tình không suy nghĩ và để ý tới.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Sự kiện
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





User Online
159 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 159 khách