No one knows what it's like
To be the bad man
To be the sad man
Behind blue eyes
No one knows what it's like
To be hated
To be fated
To telling only lies
But my dreams
They aren't as empty
As my conscience seems to be
I have hours, only lonely
My love is vengeance
That's never free
No one knows what it's like
To feel these feelings
Like I do
And I blame you
No one bites back as hard
On their anger
None of my pain and woe
Can show through
But my dreams
They aren't as empty
As my conscience seems to be
I have hours, only lonely
My love is vengeance
That's never free
When my fist clenches, crack it open
Before I use it and lose my cool
When I smile, tell me some bad news
Before I laugh and act like a fool
If I swallow anything evil
Put your finger down my throat
If I shiver, please give me a blanket
Keep me warm, let me wear your coat
No one knows what it's like
To be the bad man
To be the sad man
Behind blue eyes
****
Chẳng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Khi ta là một con người không tốt
Khi sau ánh mắt buồn, ta chỉ biết âu sầu
Chằng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Khi ta bị loài người ruồng bỏ
Khi ta toàn thốt lên những lời dối trá mà thôi
Nhưng kìa giấc mơ như của mọi con người
Vẫn rực cháy trong tâm hồn ta đó
Đâu có vẻ lụi tàn như ngọn lửa lương tâm
Và những khi, ta chỉ có một mình
Tình yêu, chọn lúc ấy, sẽ vươn mình trỗi dậy
Dày vò ta, chẳng khoảnh khắc buông tha
Chẳng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Sự cắn rứt lương tâm mà ta đang chịu đựng
Ta chỉ còn biết trách cứ loài người
Chẳng có ai làm như thế được đâu
Khi bùng dậy trong lòng, bao nhiêu tức giận
Những nỗi đau, nỗi thống khổ trong ta nào ai hiểu bao giờ
Nhưng kìa giấc mơ như của mọi con người
Vẫn rực cháy trong tâm hồn ta đó
Đâu có vẻ lụi tàn như ngọn lửa lương tâm
Và những khi, ta chỉ có một mình
Tình yêu, chọn lúc ấy, sẽ vươn mình trỗi dậy
Dày vò ta, chẳng khoảnh khắc buông tha
Khi nắm đấm ta siết chặt, hãy giữ nó lại đi
Trước khi ta dùng nó, và lương tâm tan biến
Còn khi ta mỉm cười, hãy cho ta hay một vài điều xấu xa đi
Trước khi ta bật cười to, và xử sự không hơn gì kẻ ngốc
Nếu ta lỡ nuốt một thứ gì có hại
Đừng ngần ngại cho tay vào họng ta và lôi nó lên đi
Còn nếu ta rùng mình trước màn đêm giá lạnh
Hãy mang đến tấm mền và phủ kín người ta
Hãy cho ta hơi ấm, để sưởi ấm cả tâm hồn
Hãy để ta mặc tấm áo choàng dệt bởi tình người, ai đó nhé
Chẳng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Khi ta là một con người không tốt
Khi sau ánh mắt buồn, ta chỉ biết âu sầu
No one knows what it's like
To be the bad man
To be the sad man
Behind blue eyes
No one knows what it's like
To be hated
To be fated
To telling only lies
But my dreams
They aren't as empty
As my conscience seems to be
I have hours, only lonely
My love is vengeance
That's never free
No one knows what it's like
To feel these feelings
Like I do
And I blame you
No one bites back as hard
On their anger
None of my pain and woe
Can show through
But my dreams
They aren't as empty
As my conscience seems to be
I have hours, only lonely
My love is vengeance
That's never free
When my fist clenches, crack it open
Before I use it and lose my cool
When I smile, tell me some bad news
Before I laugh and act like a fool
If I swallow anything evil
Put your finger down my throat
If I shiver, please give me a blanket
Keep me warm, let me wear your coat
No one knows what it's like
To be the bad man
To be the sad man
Behind blue eyes
****
Chẳng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Khi ta là một con người không tốt
Khi sau ánh mắt buồn, ta chỉ biết âu sầu
Chằng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Khi ta bị loài người ruồng bỏ
Khi ta toàn thốt lên những lời dối trá mà thôi
Nhưng kìa giấc mơ như của mọi con người
Vẫn rực cháy trong tâm hồn ta đó
Đâu có vẻ lụi tàn như ngọn lửa lương tâm
Và những khi, ta chỉ có một mình
Tình yêu, chọn lúc ấy, sẽ vươn mình trỗi dậy
Dày vò ta, chẳng khoảnh khắc buông tha
Chẳng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Sự cắn rứt lương tâm mà ta đang chịu đựng
Ta chỉ còn biết trách cứ loài người
Chẳng có ai làm như thế được đâu
Khi bùng dậy trong lòng, bao nhiêu tức giận
Những nỗi đau, nỗi thống khổ trong ta nào ai hiểu bao giờ
Nhưng kìa giấc mơ như của mọi con người
Vẫn rực cháy trong tâm hồn ta đó
Đâu có vẻ lụi tàn như ngọn lửa lương tâm
Và những khi, ta chỉ có một mình
Tình yêu, chọn lúc ấy, sẽ vươn mình trỗi dậy
Dày vò ta, chẳng khoảnh khắc buông tha
Khi nắm đấm ta siết chặt, hãy giữ nó lại đi
Trước khi ta dùng nó, và lương tâm tan biến
Còn khi ta mỉm cười, hãy cho ta hay một vài điều xấu xa đi
Trước khi ta bật cười to, và xử sự không hơn gì kẻ ngốc
Nếu ta lỡ nuốt một thứ gì có hại
Đừng ngần ngại cho tay vào họng ta và lôi nó lên đi
Còn nếu ta rùng mình trước màn đêm giá lạnh
Hãy mang đến tấm mền và phủ kín người ta
Hãy cho ta hơi ấm, để sưởi ấm cả tâm hồn
Hãy để ta mặc tấm áo choàng dệt bởi tình người, ai đó nhé
Chẳng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Khi ta là một con người không tốt
Khi sau ánh mắt buồn, ta chỉ biết âu sầu