Nhật ký
" Đời là vạn ngày sầu biết tìm vui chốn nào ... " . Ôi sao mà buồn vậy nè, không có gì vui hết cuộc sống tẻ nhạt đến vô vị . Không có tên để gọi , không có bạn để nói , không có người để iu và không có gì để giữ . Ngồi từ trên ban công nhìn về phía xa xôi kia , thấy có 1 ánh đèn đang nhấp nháy chợt nghĩ không ...
Tôi chạy trốn sáng mai khi mặt trời bừng tỉnh Để anh biết rằng ngày mới đã chẳng qua Chạy trốn buổi trưa khi nắng tỏa quanh nhà Để anh biết rằng nửa ngày kia còn đó Chạy trốn buổi chiều ngập tràn trong gió Trốn ánh hoàng hôn thoang thoảng làn mây Tôi chạy trốn mình, biết trốn ở đâu đây? Để không thấy suốt ngày dài nỗi nhớ...
Từng ngày nào… nồng nàn từng câu ca dao… Từng ngày lặng lẽ sống với kỷ niệm ngọt ngào… bình yên những giấc chiêm bao… Qua rồi một thời vội vàng rong chơi… rồi một thời yêu đương sớm tối… giữa thênh thang bầu trời… nắng gió muôn nơi… Bao nhiêu năm rồi làm gì và được gì… ngày tháng sao vội đi đôi khi không như ý… trôi qua bao nhiêu năm nữa có lẽ ta không ngây ngô… như bây giờ…
Phải biết bao nhiêu cơn mưa nặng hạt, để cuốn trôi đi lê thê đợi chờ. Phải khóc thêm bao nhiêu trong ân hận, mới thứ tha cho qua đi lỗi lầm. Phải mất bao nhiêu đôi môi mỉm cười, để xóa tan đi không gian lạnh lùng. Có phải yêu nhau yêu trong im lặng...1 ngày nhận ra đã chia tay sao??
Bây giờ đã ổn rồi, mọi thứ đã trở về như lúc ban đầu giống như chưa từng có sự xuất hiện của người. Đôi khi bỗng nhớ tới và ước sao mình đừng gặp nhau và bắt đầu câu chuyện như 1 bức tranh. Giờ nhận ra đó chỉ là ảo tưởng, 1 sự mơ hồ mà đã có lúc mình tưởng chừng như là nó sẽ có thật. " chuyện tình yêu không giống như chuyện cổ tích".... 
Rồi sẽ trôi qua... thời gian không ngừng lại. Và rồi chỉ còn lại 1 vết nhỏ li ti như giọt nước và nó cũng sẽ mờ nhạt. Ừ thì cứ vậy, cứ sống như thế để xem nhận lại được những gì??? Không còn quan trọng nữa rồi, như 1 giấc mơ... mơ giữa ban ngày.
Trả lại đây khoảng thời gian sống không bận tâm tới tình yêu được không?? Sao lại đến cho những niềm vui và cướp mất đi hạnh phúc vậy??? Bây giờ lòng không còn được bình yên nữa....
Nhớ... thấy đau lòng... muốn khóc nhưng nghẹn lại... Hạnh phúc vỡ tan. Sẽ thấy nhẹ nhõm và thanh thản chứ??? Mong là vậy... Đã tin rất nhiều... vỡ mộng.... Đã lầm... giả dối...
«« « 1 2 » »»



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
456 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 456 khách