Nhật ký
Một ngày nắng đẹp và ấm áp.Và hoa hướng dương sẽ mãi theo ánh sáng của Mặt Trời. Trong cái băng giá của bề bộn cuộc sống hình như chỉ có tình yêu thương mới có thể mang đến cảm giác ấm áp,yêu thương... Khoảng trời bình yên của hoa hướng dương...!
Khoảng cách lớn nhất trong cuộc sống ko phải là sự sống và cái chết mà là sống cạnh nhau nhưng ko hiểu nhau... Thi cử Bạn bè Nhiều và nhiều nữa... Chỉ có 1 điều làm ta cảm thấy ấm lòng...^^  
Từng dấu chân xưa trên đường em về giờ đã ra hoa những cành hoa trắng... Người đã đi qua những lời em kể.Này giấc mơ trưa bao giờ em về...??? Tạm biệt nhé những miền ký ức...và đón chào một ngày mai của hướng dương.Một ngày mai có gió,có nắng,có cả những yêu thương... Em về nơi ấy...1 bờ vai xanh,1 dòng tóc xanh...Một thảo nguyên chứa những yêu thương.Nơi ấy... Ngày mai...Hướng dương sẽ chỉ đi theo hướng của Mặt Trời mà thôi... Một ...
Hôm qua...Lại 1 đêm ko ngủ....Cảm giác như cái đầu ngày càng thêm nặng và bộ não của mình đang phải gắng để gánh hàng trăm mối lo,hàng trăm câu hỏi: Thi cử,bạn bè,gia đình,và những vấn đề nhạy cảm... Hôm qua...Dường như mình nhận ra 1 điều_Từ 1 người_Và mình muốn cảm ơn người đó.Thật lòng... Hôm nay...Nghệ Thương...Một ngày se lạnh.Hình như chỉ trong cái không khí se lạnh này ta mới cảm nhận đc hơi ấm của tình yêu ...
5h30 phút sáng 08.1: From 0905.710...: Dậy đi cụ.Sáng hum ni ko còn lạnh nữa mô.Tối hum wa nghe T.V thông báo trời hum ni có nắng ùi ^^ From XYZ...:Nếu 1 ngày nào đó khoảng cách giữa M và T là vô cùng lớn,lớn đến mức T ko thể nào bước về phía M thì T hãy chỉ bước 1 bước thôi...Và sau đó hãy đứng yên...Quãng đường còn lại hãy để M đi... 1 ngày ....
Một ngày...Cũng chỉ là 1 ngày thôi...Sao cảm giác nó dài đến vậy?Tựa hồ như là đằng đẵng cả năm trời... Không 1 câu trả lời... Không 1 dòng tin nhắn...Cả Yahoo lẫn đt... Nó biết....Nó biết...Hình như là nó đã sai.Tại sao? Tại sao nó lại nhớ người mà đáng ra nó phải quên... Tại sao nó lại thờ ơ với những yêu thương vô điều kiện mà người ta đang dành cho nó...để nhớ những j ko đáng để nhớ? Nó xin lỗi ...
Cho ta xin 1 phút lặng trong cả cuộc đời bề bộn của nhân loại,,, Chỉ 1 phút thôi.1 phút trong hàng ngàn vạn phút giây của cuộc đời,,, 1 phút.... Cho ta trở về đúng nghĩa-Trái tim ta !!!!
Đã nhiều lần lý trí bảo trái tim....Thôi ta đừng nhớ,đừng vương...Để rồi đừng nợ... Nhưng lý trí chỉ là lý trí mà thôi....Hình như ta lại thất bại...Ta tự hứa vs bản thân mình rằng ta sẽ quên,ta nhấn phím DELETE về tất cả.Tay ta xóa nhưng lòng ta ko thể xóa... Ta phải làm sao? ""Có những chiều bên bãi biển mờ xa Anh có thấy bóng hình ẻmtong đó""?
«« « 1 2 » »»



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
120 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 120 khách