Nơi ta ở k có bốn mùa xuân, hạ thu, đông mà chỉ có 2 mùa mưa, nắng... nhưng trước đây ta vẫn nhận ra mùa thu nhờ có màu hoa cúc vàng rực trước nhà. Mấy năm gần đây loài hoa ấy k còn tồn tại nữa, hoa cúc bán ngoài chợ quanh năm, chỉ cần đưa tay ra là có thể có nên ta bậy giờ k thể nhận ra sự có mặt của mùa thu...
Chiều nay đi về, gió thổi vào mặt ta lạnh buốt, tê cóng cả người, trời lại âm u....
K biết có phải mùa thu k nhỉ???
Với ta thì nó giống mùa đông hơn^^
chợt nhớ ra mấy câu thơ:
"Em đừng như mùa xuân
Vội vàng hoa nào cũng nở
Để tàn lụi một lần
.....
Em đừng như mùa hè
Nắng chói chan bỗng mưa ào ạt
....
Cũng đừng như mùa thu
Không của riêng ai,
Trời xanh đắm đuối...
.....
Em hãy như mùa đông
Nặng tâm tư lá vàng rơi từng chiếc
Dù năm tháng gió heo may thổi cạn
Để sắc nắng hiếm hoi thay mọi sắc lòng
....
Anh sẽ đi qua cái quyến rũ của mùa xuân,
Cái cháy bừng mùa hạ
Cái xôn xao của mùa thu rất lạ
Để cầm tay em, se giá mùa đông"
Ôi! Ta yêu mùa đông - mặc dù ta ghét lạnh^^
Và ta ước được ở trong khung cảnh đó^^