Nhật ký của ngaymuaha
ngaymuaha viết vào ngày 01.10.2009
cho ngày mới
Mỗi ngày qua, thấy mình lại nghĩ khác hơn một chút...Thấy dần yên ổn, thấy mình đã bắt đầu có thể chấp nhận những điều từng nghĩ là không thể...mình nhận thấy, hoá ra không fải chỉ mình mình mệt mỏi, mà có lẽ, người ta cũng thế, chỉ có điều mỗi người mệt mỏi vì những điều khác nhau mà thôi. Mình đã có những thời khắc cô đơn, hoang mang, lo sợ, và cả bất lực nữa, và bây giờ thì mình biết mình không bao giờ bắt ép được người ta. Tất cả những gì mình từng làm cũng giống như việc tự mình húc đầu vào một tảng đá, cứng ngắc và lạnh lẽo. Tối qua mình đã rất buồn, nhưng mình đã làm được mọi thứ, dù không có người ấy, dù lòng mình đang vô cùng yếu đuối và mỏi mệt, mỏi mệt vì chờ đợi, vì hy vọng, vì tuyệt vọng!! Nhưng mình đã làm được điều mà mình e ngại, đã dám đối mặt với cảm giác mà mình sợ hãi. Mình tự hào về điều đó, về bản thân mình. Thấy chưa, mình vẫn luôn mạnh mẽ!
Mình đã không tìm đến ai, à không, gần như là không tìm đến ai, đến những người đã từng chứng kiến, từng chia sẻ, vì mình sợ và ái ngại.Mình đã quyết định tự đương đầu, tự trân mình trước nỗi đau đang đến. Mình có cảm giác như đang chiến đấu với sự cô đơn, nhưng không phải để chống lại nó hay đi xuyên qua nó, mà mình muốn HÒA QUYỆN, muốn TAN vào nó, mình muốn gậm nhấm, muốn nó thấm sâu vào từng làn da, thớ thịt, vào cả hơi thở của mình. mÌnh muốn đi đến TẬN CÙNG, để không bao giờ còn sợ hãi khi nhìn thấy nó nữa. Mình muốn ngừng hy vọng vào tình yêu của chúng mình, mình biết khi chúng mình tách rời, thế giới sẽ có thêm hai con người cô đơn, nhưng...yêu một người thì điều quan trọng nhất không phải là luôn được ở bên người ấy (dù chưa bao giờ mình thôi mong ước) Mình muốn người ấy được là chính họ, yêu mình để làm gì khi phải gồng mình thay đổi từng ngày, khi phải từ bỏ, che đậy những cái có thật thuộc về bản thân mình? Mình không muốn biến người mình hết mực yêu thương thành một người như thế. Mình muốn người ấy được sống thực với con người mình, dù mình biết k bên mình, người ấy sẽ kém vui hơn, nhưng cuộc sống sẽ mang lại cho người ấy những niềm vui khác, những sắc thái và hương vị khác. Còn mình...mình sẽ yêu quý bản thân mình, mình sẽ lấy lại sự độc lập và cái cảm giác "nghiện" cô đơn, cảm giác MỘT MÌNH quen thuộc của một giai đoạn đã qua trong cuộc sống. Mình sẽ tiếp tục phấn đấu để chinh phục những đỉnh cao mà mình luôn khao khát trong cuộc đời mình, những hoài bão, những đam mê. Còn tình yêu...mỗi khi nhớ đến, mình chỉ cần biết rắng người ấy vẫn đang hiện diện, đang hít thở cùng mình mình, và cùng ở dưới một bầu trời với mình, thế là đủ cho một tình yêu.
Mình đã không tìm đến ai, à không, gần như là không tìm đến ai, đến những người đã từng chứng kiến, từng chia sẻ, vì mình sợ và ái ngại.Mình đã quyết định tự đương đầu, tự trân mình trước nỗi đau đang đến. Mình có cảm giác như đang chiến đấu với sự cô đơn, nhưng không phải để chống lại nó hay đi xuyên qua nó, mà mình muốn HÒA QUYỆN, muốn TAN vào nó, mình muốn gậm nhấm, muốn nó thấm sâu vào từng làn da, thớ thịt, vào cả hơi thở của mình. mÌnh muốn đi đến TẬN CÙNG, để không bao giờ còn sợ hãi khi nhìn thấy nó nữa. Mình muốn ngừng hy vọng vào tình yêu của chúng mình, mình biết khi chúng mình tách rời, thế giới sẽ có thêm hai con người cô đơn, nhưng...yêu một người thì điều quan trọng nhất không phải là luôn được ở bên người ấy (dù chưa bao giờ mình thôi mong ước) Mình muốn người ấy được là chính họ, yêu mình để làm gì khi phải gồng mình thay đổi từng ngày, khi phải từ bỏ, che đậy những cái có thật thuộc về bản thân mình? Mình không muốn biến người mình hết mực yêu thương thành một người như thế. Mình muốn người ấy được sống thực với con người mình, dù mình biết k bên mình, người ấy sẽ kém vui hơn, nhưng cuộc sống sẽ mang lại cho người ấy những niềm vui khác, những sắc thái và hương vị khác. Còn mình...mình sẽ yêu quý bản thân mình, mình sẽ lấy lại sự độc lập và cái cảm giác "nghiện" cô đơn, cảm giác MỘT MÌNH quen thuộc của một giai đoạn đã qua trong cuộc sống. Mình sẽ tiếp tục phấn đấu để chinh phục những đỉnh cao mà mình luôn khao khát trong cuộc đời mình, những hoài bão, những đam mê. Còn tình yêu...mỗi khi nhớ đến, mình chỉ cần biết rắng người ấy vẫn đang hiện diện, đang hít thở cùng mình mình, và cùng ở dưới một bầu trời với mình, thế là đủ cho một tình yêu.
Cảm nhận
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
em cũng muốn mình mạnh mẽ ! em muốn mình ko còn sợ hãi nữa !! em sẽ đối mặt ...
cố lên chị nhé !! cố lên funny nhé !^^