Nhật ký của kayobi_gokku
kayobi_gokku viết vào ngày 29.09.2009
Dung bao gio ngung hy vong!

Chào tất cả các anh chị!

Em là độc giả thường xuyên của VnExpress.net. Qua đây em học hỏi rất nhiều về những kinh nghiệm sống. Em muốn chia sẻ và tâm sự với những người phụ nữ thứ nhất của câu chuyện chị Hoàng An.

Thưa chị Hoàng An!

Em rất ngưỡng mộ sự thông minh và thành công của chị. Và nhất là chị, là người phụ nữ thứ ba được hạnh phúc, em chúc mừng chị và hy vọng sẽ mãi hạnh phúc. Vì em từng là những đứa trẻ ấy, ba em bỏ mẹ em với 5 đứa con để đi theo người thứ ba như chị.

Vì nhà nghèo mẹ không nuôi nổi 5 đứa con nên 5 chị em mỗi đứa một nơi để kiếm sống. Lúc đó em còn nhỏ, vì là con út. Hồi ấy em chỉ biết cầu nguyện duy nhất một điều đó là khi lớn lên em sẽ xinh đẹp, hấp dẫn đàn ông để trả thù cho mẹ. Ước mơ của em cũng gần như là sự thực, em không đẹp nhưng không phải là phụ nữ xấu.

Khi lớn lên lúc 16 tuổi em được lên Sài Gòn học. Vừa học vừa làm, em đã làm đủ thứ nghề từ phục vụ bàn cho đến đi dọn vệ sinh nhà để kiếm tiền trang trải việc học. Qua công việc, em được quen người ấy. Anh thương em vì em là gái miền Tây chịu khó. Chúng em đã có mối tình đầu 7 năm, một mối tình nghèo thơ mộng.

Khi đó đối với em anh là tất cả. Nhưng rồi gia đình anh không chịu cưới em vì em là cô gái tỉnh lẻ, không gia đình, không có gì cả. Nhưng vì tình yêu, sau khi ra trường, chúng em dành dụm tổ chức đám cưới. Em cứ nghĩ mình sẽ có một gia đình bình thường và em sẽ là người phụ nữ hạnh phúc nhất, nhưng đời không như là mơ.

Cuộc sống hôn nhân chỉ được 7 tháng thì em biết chồng mình có quen người phụ nữ khác. Vì em nghe anh nói chuyện điện thoại với cô ta. Em yêu cầu anh nói thật thì anh nói: "Cô ấy yêu anh chứ anh không yêu cô ta". Một người đàn ông không thích người phụ nữ thì làm sao có mối quan hệ thân mật. Em chấp nhận cô gái ấy làm vợ hai, vì em yêu anh, em muốn anh được hạnh phúc.

Nhưng anh nói với em rằng: "Gia đình và cô ấy muốn anh độc thân". Rồi chúng em cãi nhau. Anh nói với em câu nói mà có lẽ đến chết em cũng không thể quên được: "Em nhìn lại em đi, em chỉ là cô gái quê nghèo, chỉ có được chút học vấn và có một công việc bình thường. Còn tôi chỉ cần đồng ý là có nhà lầu và có xe, có mọi thứ”.

Em không muốn mất anh, nhưng em nhìn lại mình, thì thấy anh nói đúng. Em không có gì cả ngoài tình yêu dành cho anh, nhưng anh không hạnh phúc thì em còn tiếc nuối gì nữa. Cuối cùng em là người phải dọn ra khỏi nhà anh lúc 29 Tết. Mọi người ai ai cũng hạnh phúc cho năm mới, còn em ra đi trong nước mắt mà cũng chẳng biết đi về đâu.

Em vừa khóc vừa tìm nhà trọ, cuối cùng em củng tìm được căn nhà nhỏ, và nằm ở nhà trọ khóc cả tháng. Thời gian ấy em sống mà như đã chết. Muốn tự tử nhưng không làm được, mà cứ hy vọng anh sẽ quay lại với em. Vài ngày sau em quay về dọn đồ mang theo hy vọng anh và gia đình sẽ giữ em lại, nhưng một lần nữa đời không như là mơ. Anh ăn mặc đẹp, nước hoa thơm phức, anh lên xe đi đến nhà cô ấy. Nhìn anh mà lòng em tê tái.

Nhưng rồi anh vui vẻ bên cô ta vài tháng thì lại hối hận đi tìm em và xin em một lần tha thứ. Anh đã dùng mọi cách để em quay lại. Anh năn nỉ không được thì hù dọa. Hù không được thì anh chửi mắng. Nhưng em không thể tha thứ và lần cuối cùng anh chửi sau khi ly dị đó là: "Em ly dị anh rồi, em chỉ có đi làm đĩ thôi”.

Gia đình, bạn bè không ai biết chuyện của em cả. Rồi có một ngày em bị trúng độc và em để cho mình chết, nhưng trong lúc đau đớn ấy, em nghĩ tại sao mình phải chết vì một người chồng phản bội. Em cố gắng lết ra khỏi nhà để hàng xóm đưa em đi bệnh viện. Sau khi thoát chết, em quyết định sống cho gia đình cho dù em có đi làm đĩ như anh đã nói.

Nhưng em không làm được nghề ấy, em sống cô độc, không muốn tiếp xúc với ai mặc dù lúc đó em chỉ 23 tuổi. Em quyết định không làm công ty nữa, em mở shop hoa tươi. Bé nhỏ, làm việc một mình với những bông hoa để giúp em trở lại cuộc sống bình thường. Em tưởng đâu mình sẽ yên ổn với cuộc sống bé nhỏ ấy, nhưng một lần nữa đời không như là mơ. Anh cứ tiếp tục khủng bố em để em quay lại.

Sức chịu đựng có giới hạn, em không còn chịu nổi nữa. Em phải năn nỉ một người bạn của bạn em là người Hàn Quốc làm chồng giả và đi chụp hình cưới để cho anh và mọi người nghĩ em sẽ theo chồng về Hàn Quốc, để anh nghĩ em không còn tồn tại ở VN nữa. Rồi em trốn xuống quận 2, một nơi mà em chưa bao giờ đến.

Em đã ở nhờ nhà người bạn. Quận 2 yên tĩnh giúp em lấy lại tinh thần. Em lại mở shop hoa bé nhỏ lần nữa, nghề dạy nghề, nên em được nhiều người tín nhiệm và ủng hộ. Trong đó có một người bạn online của em, anh động viên an ủi em mỗi ngày. Ngày nào anh cũng lên mạng để nhìn mặt em, xem em vui hay buồn, vì anh ở cách xa em nửa vòng trái đất.

Sau vài tháng chat với nhau thì em không ngờ anh qua Việt Nam để gặp em. Anh nói "Anh muốn được ở bên em trong quãng đời còn lại". Anh chỉ lớn hơn em 6 tuổi. Em nói với anh nếu anh muốn ở bên cạnh em thì anh phải cưới em. Anh nói mình sống tự lập nên không có nhiều tiền để làm một đám cưới lớn. Anh chỉ có 10 triệu đồng tổ chức đám cưới được không?

Vì em không muốn mọi người nghĩ xấu về mình, em đã tổ chức đám cưới với một bữa tiệc buffet 50 khách tại shop hoa của em. Áo cưới thì em tự may tay với những vải voan giá 10.000 đồng một mét. Rồi em kết hoa tươi lên áo. Mấy ngày mày mò thì em cũng có được 3 chiếc áo cưới không giống bất kỳ chiếc áo cưới nào hết. Trong đó có một chiếc màu đen vì thấy cuộc đời mình quá đen đủi. Em tự trang điểm.

Em chỉ thuê một chiếc xe hơi mui trần để đi quay phim ngoại cảnh. Vì em rất thích chiếc xe ấy. Khách mời thì có người ủng hộ em có người thì nói lấy chồng Tây mà đãi ở nhà bèo quá nên không đi. Đám cưới em thật đơn giản, nhưng em thật sự hạnh phúc vì những gì mình làm được.

Sau đám cưới anh bỏ mọi thứ ở Pháp để qua Việt Nam bắt đầu cuộc sống với em. Anh đi xin việc từ những công ty bình thường để có thu nhập, giờ rảnh thì anh phụ em làm hoa, thậm chí anh hốt rác khi mình em làm không kịp. Mọi người ai cũng bảo shop em mướn người Tây hốt rác, vì tình yêu của anh đã giúp em cố gắng sức để công việc kinh doanh được tốt.

Ngày nào em cũng làm việc từ sáng tới tối. Nhiều người nói em ngu, có chồng Tây mà lam lũ như nông dân, nhưng em bỏ qua dư luận mà sống. Sau hơn 1 năm giấy tờ kết hôn xong, em theo anh về Pháp và anh nói gia đình sẽ tổ chức đám cưới lại cho chúng em.

Sợ anh tốn kém nên hành lý em mang theo là một vali hoa tươi và mấy chục cái nón lá để trang trí cho tiệc cưới của mình. Em không ngờ đám cưới được tổ chức thật lớn vì gia đình anh thuộc dạng giàu có. Em chỉ mặc duy nhất chiếc áo dài cưới VN bình thường. Em cũng tự trang điểm như lần trước anh đã cưới.

Ai cũng thích những chiếc nón lá có hoa xinh xắn. Mỗi người xin mang về một chiếc nón lá nhỏ có hoa để làm kỷ niệm nên em phải đứng cắm cho đến người khách cuối cùng thì lúc đó đã 4 giờ sáng. Vì lúc đó em đang mang thai nên muốn ngất đi vì quá mệt mỏi. Nhưng rồi em thấy mãn nguyện với những cố gắng của mình. Gia đình anh và anh rất hãnh diện về những gì em đã làm.

Giờ đây em có được 2 shop hoa tương đối lớn và một cửa hàng bánh Âu Việt. Nhờ có tình yêu của anh mà em mới có được ngày hôm nay. Nhưng anh không bao giờ nghĩ là em nhờ anh mà có vì anh không chấp nhận nhân viên gọi anh là ông chủ. Anh nói đó là công sức mà em làm được, không phải tiền bạc hay công sức của anh, nên anh không phải là chủ, em mới là chủ. Giờ đây chúng em có một cuộc sống bình thường như bao gia đình khác với một thiên thần bé nhỏ.

Hôm nay em tâm sự chuyện của mình để chia sẻ với những ai có hoàn cảnh như em. Em cảm ơn người đàn ông phản bội em và người tình của anh ta. Nhờ họ mà em mới có ngày hôm nay. Em có một cuộc sống có thể gọi là hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc của em, em đếm từng ngày vì ai biết được ngày mai anh thay đổi...

Những người vợ bị phản bội như em, mấy chị hãy cố gắng sống tốt vì không có anh bầu trời vẫn sáng, tuổi xuân của mình đừng phí cho những người đàn ông phản bội!

Hãy để họ ra đi, nhưng lương tâm họ sẽ bị cắn rứt lúc về già. Như ba em, giờ đây sống một cuộc sống cô đơn, không con cháu bên cạnh, vì chúng em luôn luôn bên cạnh mẹ và bù đắp phần nào mà mẹ phải chịu đựng

Cảm ơn anh chị đã đọc bài của em, cảm ơn VnExpress.net. Chúc mọi người hạnh phúc!

Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
530 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 530 khách