Nhật ký của tre_em_duong_pho
tre_em_duong_pho viết vào ngày 13.09.2009
...
Thế là thế đấy, bảo đi là đi, xa hơn tất cả những dự định của mùa sau cuối. Ta quên hàng bàng già cỗi nơi đảo xa, quên cả những con đường của mùa vàng Đà Lạt, quên những lời hứa với bạn bè mình. Những người ko hiểu vì sao ta buồn, một người không hiểu vì sao ta buồn. Ta thì không thể giải thích, vì đơn giản buồn bã là một vết nứt của những linh hồn người. Ta như mộng du giữa những cơn buồn, cố quẫy đạp vài cái để nhớ ra những điều ko phải quên. Còn yêu thương không? Ta không hờn dỗi đâu... Mà nỗi buồn hôm nay là một vết nứt sâu hơn khiến ta thẫn thờ trong đêm tối. Ta thèm một nơi ta chưa đến, thèm một góc phố xa, thèm những người không chạm sâu vào câu chuyện _ câu chuyện của riêng ta_ mà ta biết sẽ hiểu chiều sâu của những nỗi buồn dù rằng xa vắng lắm.
Mùa xa ơi, đón ta nhé, và yêu thương ta nhé. Khi ta sợ nỗi cô đơn như sợ một liều thuốc đắng, say nỗi buồn như say một ly cafe. Những nỗi niềm làm ta nôn nao,nôn nao đến thắt lòng chột dạ. Nỗi im ỉm của đêm tối bị khuấy nát bằng những giọt mưa chạm mặt, giọt mưa trong đêm không cần nhìn đến, mà cảm nhận rất rõ sự thê thiết của những gương hình ủ mặt trong đêm. Ta thèm những bản nhạc quen, có bi ai trỗi lên, có bình yên xoa lắng, có một chút mong, một chút yêu, có những điều làm ta cười xòa nhớ nhung và hạnh phúc.
...
Mùa xa ơi, đón ta nhé, và yêu thương ta nhé. Khi ta sợ nỗi cô đơn như sợ một liều thuốc đắng, say nỗi buồn như say một ly cafe. Những nỗi niềm làm ta nôn nao,nôn nao đến thắt lòng chột dạ. Nỗi im ỉm của đêm tối bị khuấy nát bằng những giọt mưa chạm mặt, giọt mưa trong đêm không cần nhìn đến, mà cảm nhận rất rõ sự thê thiết của những gương hình ủ mặt trong đêm. Ta thèm những bản nhạc quen, có bi ai trỗi lên, có bình yên xoa lắng, có một chút mong, một chút yêu, có những điều làm ta cười xòa nhớ nhung và hạnh phúc.
...
Cảm nhận
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Anh đừng gọi em là Tường Vi. Điều đó làm em nhớ đến những điều và những người em ko thích.