Nhật ký của thewind
thewind viết vào ngày 13.09.2009
xin loi ma...con sai

Đi từ 3h chiều đến 8h tối, lần đầu tiên uống nhiều đến thế, ko biết là cái loại rượu gì XO hay OX nhỉ không nhìn thấy rõ cái rượu tiếp viên rót.Có bao giờ uống đâu nhưng tối nay lâu rồi mới gặp lại mọi người và tập uống.Đứng lên đầu óc quay cuồng rồi chạy qua đi sinh nhật con bạn.Đến 10h đêm mới về định ngũ thì....

"MẸ thất vọng về con, con dẹp bỏ ba cái ước mơ marketing, ý tưởng đi.Giờ không phải lúc để thích nó.Làm kế toán cũng tốt chứ sao.?sao lại trả lời pvan là e ko biết khi người ta đã hoàn toàn nhận con.Con nên dẹp hết mấy cái mơ mộng đó đi.Nói thật không phải bao giờ cũng tốt.Con còn quá nhỏ để hiểu....Má nghĩ con tự tin, con biết cách thể hiện và ăn nói vậy mà....."

Đúng là con sai khi nói như thế và con biết họ sẽ không bao giờ chấp nhận một đứa như con nhưng con không thể nói dối."Em làm với anh là làm thư ký, công việc đơn giản ko có marketing, ý tưởng gì đâu""em có thật sự đam mê nghề này không, sổ sách và nhập vào đơn giản lắm.nếu thật sự thichs chị sẽ đào tạo em làm lâu dài chứ em đang làm bỏ thì công ty rất vất vả"...Con nhìn cái đồng giấy là biết không hợp với mình.Con đã xdinh nghe nghiep va da ko chọn kế toan nhưng sao má lại bảo con phải làm.Con có thể nói hay, có thể tự tin và giả vờ nhưng con không muốn làm điều dó.Con sai vì con có ước mơ nhưng nó mơ hồ và cho đến bây giờ nó vẫn chỉ là con số 0.Con biết má thất vọng khi con như thế này nhưng nếu con ko đc làm cái con thích con sẽ rất tệ ........

Con sai khi đã như thế......sai vì nói thật....sai vì có ước mơ....sai vì con chưa làm được gì....sai vì con ko biết nói dối...Xin lỗi má,,,

P.s: bắt đầu từ hôm nay sẽ khác.............

Cảm nhận
Gởi bởi chuppa_chup vào ngày 13.09.2009 05:03:50
đừng là "sẽ" khác, mà hãy là "đang" khác ^^
Gởi bởi meocongianxao vào ngày 13.09.2009 11:53:11
Để em kể cho chị nghe năm em thi dh đầu tiên

Năm đầu tiên học xong em thi KH XHNV và sư phạm. Rồi bỏ, bao nhiêu thứ sụp đổ, bao nhiêu kỳ vọng tan tành. Tại sao? Mọi người luôn hỏi tại sao. Tại sao lại như vậy với 1 đứa như em? Tại sao ko cố gắng để có 1 tấm bằng dh, để có 1 cái trường mà học.

Nhưng, ngược lại, em thấy rất nhẹ nhõm.

Rồi một năm học ở dh mỹ thuật, năm sau thi lại và đậu. Đã uổng phí mất 1 năm nhưng em ko bao giờ hối tiếc. Cái cảm giác mãi mãi gắn bó với 1 điều mình ko thích, ko thể làm nó còn đáng sợ hơn việc thất bại. Có mấy ai hào hứng và thực sự hạnh phúc khi đi học dh?

Mỗi người có một con đường và con đường nào cũng có nhiều ngã rẽ, nhưng bướng bỉnh đôi khi cũng không phải là điều xấu, chị hãy làm theo những gì chị muốn để ko bao giờ phải hối tiếc.
Gởi bởi xuongrongden vào ngày 14.09.2009 01:49:19
chị thích mỹ thuật, và năm đầu tiên cũng thi nhưng đã thất bại. Vậy là chuyển hướng sang học kinh doanh và bây giờ chị mới cảm thấy hối tiếc vì điều này.
Tại sao lúc đó mình ko đủ tự tin và dũng khí để ôn và năm sau thi lại mỹ thuật? Để rồi học kinh doanh mới biết nó ko thuộc về mình và đến bây giờ công việc cũng ko như mong đợi.
Đó thật sự là 1 thất bại nặng nề trong cuộc đời chị, có lẽ ko chỉ hối tiếc mà là hối hận về sự lựa chọn con đường sai lầm của mình.
Em hãy đi con đường mà em chọn với những đam mê và ước mơ của em để ko bao giờ phải hối tiếc. Chúc em thành công!!
Gởi bởi anhtuan108 vào ngày 14.09.2009 15:19:41
Khó nhỉ!
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
127 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 127 khách