Tối đi ăn với NK ...tới quán 68 đường NVT...thấy quen lắm...ngờ ngợ là hình như ngày xưa, hồi còn học ĐH, m đã từng ghé đó nhiều lần cùng với 1 ng....NK nhắc mới nhớ thì ra chính NK là ng chỉ cho ngta và mấy ng bạn ở CM cái quán đó...Nhớ...nhớ và nhớ lại những kỷ niệm gắn liền với cái quán đó...
K về trước còn HR và nó lại đi lang thang,HR lại nhắc về chuyến lưu diễn vừa qua của NK tại CM...Tự nhiên lại nghĩ đến những ngày cuối năm vừa qua...thấy lòng ko vui chẳng hiểu tại sao...
HR rủ đi shopping, vậy là đi luôn vì về nhà cũng chán lại suy nghĩ lung tung nữa mệt lắm...Trên đường về thì trời mưa lất phất, HR nhắc mặc áo lạnh nhưng thích dầm mưa như ngày xưa nên nhất định ko chịu mặc áo mưa mà cũng ko mặc áo lạnh...Lại thích dầm mưa như ngày xưa...
Người ta bảo "kỷ niệm ko là j khi lòng ng vội xoá.Nhưng sẽ là tất cả khi lòng ng mãi ghi"...Chẳng hiểu tại sao mình quên mau quá.Ngay cả cái quán ăn quen thuộc mà mãi mình mới nhớ ra chứ đừng nói j đến những chuyện khác liên quan đến ng đó...Mình có vô tâm lắm ko nhỉ?Nghĩ lại mình cũng hay, muốn nhớ là nhớ, muốn quên là quên...Cái này có gọi là vô tâm như MT,Toàn và Trường hay nói mình ko nhỉ!?