Nhật ký của mrsdumuc
mrsdumuc viết vào ngày 04.09.2009
VỤN....
Tối qua có người lên cơn điên làm mình cũng mất ngủ.
Và thế là nhắn tin đi nhắn tin lại. Qua giờ ngủ. Thế là mắt cứ mở thao thao...
Nhìn đêm xiên.
Nhìn đêm nhớ.
Nhìn đêm...
Và chỉ còn ta thức thôi....
"Buồn ngủ" của Stupant lí lắc, triền miên... Repeat đi hàng chục lần. Mắt ai thao thức. Giấc mơ và khuôn mặt đó không đến... Ta cũng không buồn nhớ...
Chỉ có những vùng nhức, lõm như ổ gà, ta vô tình đi trên đường, k cẩn thận sẽ bị ngã.
Chỉ có những nghi ngại, xoáy như cơn bão áp thấp nhiệt đới, chẳng ai tin nên không đi hết được một nửa chân thành mộc mạc lòng nhau.
Tháng 8 đã đi qua được một đoạn đường lãng quên. Tháng 9 đang đi những bước ngoài vòng tròn đồng tâm mà nỗi nhớ không mặc định... Tháng 10 này, hoàng lan có rụng, mùa thu về xao xác gió không?
Bình yên không?
Bình yên nhớ...
Bình yên say mèm...
Bình yên ngả nghiêng bên cối gió.
Tháng 9, những cơn gió bớt chân thật. Ta vẫn là những nghi ngại của ai kia?
Tối qua hỏi Đắng về những người đàn ông. Hỏi Kang về một sự ngốc nghếch và nông nổi. Hỏi nàng về mùa gió xám. Tối qua, "Buồn ngủ" cứ lí lắc, ta miên du, miên du... Cái dây headphone gắn với điện thoại hình như bị rò. 1 âm thanh quái đản... Đêm không ngoan.
- " Nếu 1 người đàn ông không thể giữ lại bên mình một người con gái nhưng cũng k muốn ngta đi thì ntn hả Kang?"
- Lấp chỗ trống!!!
- Nếu lấp chỗ trống thì sao đi rồi vẫn gọi lại? Bao nhiêu lần rồi và hơn 1 năm đã trôi qua... Chỉ là những chấm lửng và 1 thứ t/c ảo.
- "Ng đag làm ta điên với những câu hỏi đấy. Lại là thế giới ảo? Này, người con gái ấy nên hỏi con con trai: anh có yêu em không?"
- Nếu như người đó trả lời: "Em là một người rất đặc biệt trong cuộc sống của anh"?
- Nghĩa là anh ta chưa sẵn sàng hoặc anh ta chưa nhận thức được rõ ràng là yêu hay không. Ngốc thế..."
3h sáng,
- "Em ngủ chưa Bão?
- Chưa ..."
- Làm gì thế?
- Em không biết nữa sis ơi...
- Không nhẹ tênh được ư?
- ...
-Ngoan/."
"Buồn ngủ" của Stupant vẫn lí lắc. Hình như mình thuộc bài hát đó rồi. Đêm vẫn chưa tan.
"- Mục ơi,
- Giật cả mình. Chưa ngủ à?
- Chưa
- Đang làm chi rứa?
- Đang nghe nhạc và nhìn đêm thôi. Răng k ngủ đi? Sapa vui không?
- Nhiều gió lắm. Tự nhiên muốn biết cậu ngủ chưa thôi. Có chi vui không?
- Vui lắm. Ngày lênh thênh
- Dối
- Không
- Rứa răng không ngủ đi?
- Chỉ đơn giản không ngủ được thôi. Thói quen xấu hầy?
- Đi về tớ mưa mấy thứ linh tinh cho cậu nhé. Bây dừ ngủ đi. Con gái thức khuya không tốt tí mô mô.
- uh, cậu ngủ đi. hẹn gặp lại ở HN. Nhớ ghita nhé!
- Cậu ngủ ngon."
4h, nhớ ..
"- Mi ngủ rồi hầy? Về nhà vui không? Tự nhiên nhớ mi cực... Bữa mô ra HN mua cho tau mấy cây kẹo mút và mấy gói bim bim nhá"
Ngủ rồi kìa... Ngoan thật là ngoan! Không như ai kia... Mỏi mòn trong đêm...
Mấy ngày bị nhiệt trong người. Dộp miệng, dộp lưỡi. Khó chịu trong người. Mai đi mua mấy vỉ thuốc và lọ C sủi... Nhỉ?
"Buồn ngủ" vẫn vọng ở bên kia tai...
Có phải ta cũng cần 1 giấc ngủ như thế không?
NGÀY THỨ BA MƯƠI
Viết cho người con gái tên Mục
Ngày thứ ba mươi lẻ mất nụ cười
Khi tôi soi gương và ăn điểm tâm bằng những mẩu vụn kí ức đã phai màu
Bầu trời rỉ xám
Bông sa lem héo trong bình.
Bản nhạc làm tôi không quên
Con chim chuyền làm tôi nhớ
Những vệt nắng lõm xuống vùng cô độc
Cũng làm tôi nhưng nhức đau.
Năm tháng này không còn làm tôi yêu nữa chăng?
Con người này không làm tôi bình yên nữa chăng?
Môi khô khốc
Tôi với tay chạm kinh cầu.
À ơi, kinh cầu của một người điên
À ơi, kinh cầu của loài cúc dại
À ơi, chỉ ta biết
Vì sao mặt trời mù lòa.
Ngày thứ ba mươi, tôi úp mặt vào nỗi buồn của cây cơm nguội
Hình như tôi chẳng còn biết khóc.
30/08/09
Vụn.đêmchongchong.rốitùmù...
[email protected]
Và thế là nhắn tin đi nhắn tin lại. Qua giờ ngủ. Thế là mắt cứ mở thao thao...
Nhìn đêm xiên.
Nhìn đêm nhớ.
Nhìn đêm...
Và chỉ còn ta thức thôi....
"Buồn ngủ" của Stupant lí lắc, triền miên... Repeat đi hàng chục lần. Mắt ai thao thức. Giấc mơ và khuôn mặt đó không đến... Ta cũng không buồn nhớ...
Chỉ có những vùng nhức, lõm như ổ gà, ta vô tình đi trên đường, k cẩn thận sẽ bị ngã.
Chỉ có những nghi ngại, xoáy như cơn bão áp thấp nhiệt đới, chẳng ai tin nên không đi hết được một nửa chân thành mộc mạc lòng nhau.
Tháng 8 đã đi qua được một đoạn đường lãng quên. Tháng 9 đang đi những bước ngoài vòng tròn đồng tâm mà nỗi nhớ không mặc định... Tháng 10 này, hoàng lan có rụng, mùa thu về xao xác gió không?
Bình yên không?
Bình yên nhớ...
Bình yên say mèm...
Bình yên ngả nghiêng bên cối gió.
Tháng 9, những cơn gió bớt chân thật. Ta vẫn là những nghi ngại của ai kia?
Tối qua hỏi Đắng về những người đàn ông. Hỏi Kang về một sự ngốc nghếch và nông nổi. Hỏi nàng về mùa gió xám. Tối qua, "Buồn ngủ" cứ lí lắc, ta miên du, miên du... Cái dây headphone gắn với điện thoại hình như bị rò. 1 âm thanh quái đản... Đêm không ngoan.
- " Nếu 1 người đàn ông không thể giữ lại bên mình một người con gái nhưng cũng k muốn ngta đi thì ntn hả Kang?"
- Lấp chỗ trống!!!
- Nếu lấp chỗ trống thì sao đi rồi vẫn gọi lại? Bao nhiêu lần rồi và hơn 1 năm đã trôi qua... Chỉ là những chấm lửng và 1 thứ t/c ảo.
- "Ng đag làm ta điên với những câu hỏi đấy. Lại là thế giới ảo? Này, người con gái ấy nên hỏi con con trai: anh có yêu em không?"
- Nếu như người đó trả lời: "Em là một người rất đặc biệt trong cuộc sống của anh"?
- Nghĩa là anh ta chưa sẵn sàng hoặc anh ta chưa nhận thức được rõ ràng là yêu hay không. Ngốc thế..."
3h sáng,
- "Em ngủ chưa Bão?
- Chưa ..."
- Làm gì thế?
- Em không biết nữa sis ơi...
- Không nhẹ tênh được ư?
- ...
-Ngoan/."
"Buồn ngủ" của Stupant vẫn lí lắc. Hình như mình thuộc bài hát đó rồi. Đêm vẫn chưa tan.
"- Mục ơi,
- Giật cả mình. Chưa ngủ à?
- Chưa
- Đang làm chi rứa?
- Đang nghe nhạc và nhìn đêm thôi. Răng k ngủ đi? Sapa vui không?
- Nhiều gió lắm. Tự nhiên muốn biết cậu ngủ chưa thôi. Có chi vui không?
- Vui lắm. Ngày lênh thênh
- Dối
- Không
- Rứa răng không ngủ đi?
- Chỉ đơn giản không ngủ được thôi. Thói quen xấu hầy?
- Đi về tớ mưa mấy thứ linh tinh cho cậu nhé. Bây dừ ngủ đi. Con gái thức khuya không tốt tí mô mô.
- uh, cậu ngủ đi. hẹn gặp lại ở HN. Nhớ ghita nhé!
- Cậu ngủ ngon."
4h, nhớ ..
"- Mi ngủ rồi hầy? Về nhà vui không? Tự nhiên nhớ mi cực... Bữa mô ra HN mua cho tau mấy cây kẹo mút và mấy gói bim bim nhá"
Ngủ rồi kìa... Ngoan thật là ngoan! Không như ai kia... Mỏi mòn trong đêm...
Mấy ngày bị nhiệt trong người. Dộp miệng, dộp lưỡi. Khó chịu trong người. Mai đi mua mấy vỉ thuốc và lọ C sủi... Nhỉ?
"Buồn ngủ" vẫn vọng ở bên kia tai...
Có phải ta cũng cần 1 giấc ngủ như thế không?
NGÀY THỨ BA MƯƠI
Viết cho người con gái tên Mục
Ngày thứ ba mươi lẻ mất nụ cười
Khi tôi soi gương và ăn điểm tâm bằng những mẩu vụn kí ức đã phai màu
Bầu trời rỉ xám
Bông sa lem héo trong bình.
Bản nhạc làm tôi không quên
Con chim chuyền làm tôi nhớ
Những vệt nắng lõm xuống vùng cô độc
Cũng làm tôi nhưng nhức đau.
Năm tháng này không còn làm tôi yêu nữa chăng?
Con người này không làm tôi bình yên nữa chăng?
Môi khô khốc
Tôi với tay chạm kinh cầu.
À ơi, kinh cầu của một người điên
À ơi, kinh cầu của loài cúc dại
À ơi, chỉ ta biết
Vì sao mặt trời mù lòa.
Ngày thứ ba mươi, tôi úp mặt vào nỗi buồn của cây cơm nguội
Hình như tôi chẳng còn biết khóc.
30/08/09
Vụn.đêmchongchong.rốitùmù...
[email protected]
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký