Nhật ký của shalyna
shalyna viết vào ngày 03.09.2009
0309 - thất tình
ùm... cuối cùng thì cũng trải qua cảm giác này.
hồi tôi học dhoc, tôi đều thấy những đứa bạn thân vật vã vì thất tình. Ngọc khóc, Hà cắt tay, Nga ngồi bó gối ở cầu thang... nước mắt... than thở.... hay im lặng.... đều xót xa....
tôi ngồi bên. 1 câu an ủi đại loại như "bik đau là con hạnh phúc"..."t mún đau như m mà ko dc" đúng vậy... thời đại học, tôi ko bị thất tình. đơn giản vì tôi chẳng iu ai, tôi ko có niềm hạnh phúc với bất kì guys nào... lúc ấy, tôi - dường như wa' dại khờ- đã ao ước như bọn nó, dù đau khổ thì cũng là niềm hạnh phúc của 1 ng đang iu, và đã từng đc iu...
bây h, dường như tôi đang trải qua những cảm giác như vậy. Thất tình? thất tình là ntnay` sao? ngồi 1 góc, bó gối... ngĩ về những j đã có... ngĩ về những nụ cuơi`... rồi ngĩ đến những cái gì đã dẫn mọi ch tới mức này... tôi đã bình thản đc vài hôm... ko khóc, ko thao thức.... nhưng hôm nay t đã sai lầm. t gọi 1 cuộc đth. nhắn 1 dòng tnhan. rồi crazy lên. gọi liên tục. nhắn thêm 1 tin nữa. rồi khóc. và hiểu rằng... hình như m đang thất tình....
tôi ko muốn t ntnay. t ko mún ngồi im 1 chỗ, khóc lóc, hối tiếc, hoài nghi... hay nuôi 1 chút hi vọng nào... thế nên t muốn ngay lập tức nch với ngta... nhưng phương tiện duy nhất của tôi chỉ là cái đth... ngta ko bốc máy... thì tôi hết cách.... tôi ko thể chạy bộ gần 1000km.... ko có chuyến bay nào... tôi chỉ muốn nch... tôi chưa nghĩ đến ch níu kéo... t chỉ muốn nge giọng của ngta, muốn ngta explain, hoặc đơn giản hơn, muốn ngta nói với t rằng, mệt mỏi rồi, dừng cố gắng nữa....
tôi ko muốn ngồi 1m, và gặm nhấm nỗi đau. nhưng... còn cách nào cho tôi?
thất tình... là cảm giác ntnay`? dường như còn thiếu 1 chút... là bởi vì chtoi chưa nói lời chtay sao? là bởi vì lời nói yêu tôi vẫn còn hiệu lực sao? là bởi vì vài ngày trước đó a vẫn còn ghen sao?
tôi ko bik....
chtoi đã có những tháng ngày hạnh phúc... ai mà ko vậy, nhưng rồi nó cũng sẽ qua... tôi đã từng wa' tự tin vào bản thân m... nhưng tôi cũng đã bik cách rũ bỏ cái tự tin ấy trước a, vì tôi bik tôi iu a. tôi ko mún là con búp bê hay là con bé íu đuối, t mún sống cho tinh iu của mình... tôi đã chờ cái tình iu ấy hơn 20 năm trời mà... vậy mà tôi vẫn ngồi đây... thất tình sao?
làm sao? làm sao a có thể như thế với tôi nhỉ? mà sao lại ko thể? tôi đã làm điều tương tự với rất nhiều guys... ko mún nge đth, tôi để mặc cho họ gọi. ko mún ntin, tôi del msg. ko mún chat, ngta ding tôi mặc kệ. ko mún gặp, ngta tới tôi nằm nge nhạc trong nhà... tôi đã làm như thế với bao nhiu ngưoi, đơn giản vì tôi ko iu họ, vì tôi ko wan tâm tới họ. tôi mặc kệ họ. tôi bỏ mặc họ... và a cũng làm thế với tôi, vì a ko iu tôi? nhưng sao a nói a iu tôi? sao a vẫn wan tâm tới tôi? sao a vấn hờn ghen, vẫn kiểm soát tôi? thà a cứ như tôi, nói vơi tôi thực lòng điều a đang ngĩ... để tôi thôi chờ đợi... để tôi thôi mong ngóng... để tôi thôi hi vọng...
take it easy...
hồi tôi học dhoc, tôi đều thấy những đứa bạn thân vật vã vì thất tình. Ngọc khóc, Hà cắt tay, Nga ngồi bó gối ở cầu thang... nước mắt... than thở.... hay im lặng.... đều xót xa....
tôi ngồi bên. 1 câu an ủi đại loại như "bik đau là con hạnh phúc"..."t mún đau như m mà ko dc" đúng vậy... thời đại học, tôi ko bị thất tình. đơn giản vì tôi chẳng iu ai, tôi ko có niềm hạnh phúc với bất kì guys nào... lúc ấy, tôi - dường như wa' dại khờ- đã ao ước như bọn nó, dù đau khổ thì cũng là niềm hạnh phúc của 1 ng đang iu, và đã từng đc iu...
bây h, dường như tôi đang trải qua những cảm giác như vậy. Thất tình? thất tình là ntnay` sao? ngồi 1 góc, bó gối... ngĩ về những j đã có... ngĩ về những nụ cuơi`... rồi ngĩ đến những cái gì đã dẫn mọi ch tới mức này... tôi đã bình thản đc vài hôm... ko khóc, ko thao thức.... nhưng hôm nay t đã sai lầm. t gọi 1 cuộc đth. nhắn 1 dòng tnhan. rồi crazy lên. gọi liên tục. nhắn thêm 1 tin nữa. rồi khóc. và hiểu rằng... hình như m đang thất tình....
tôi ko muốn t ntnay. t ko mún ngồi im 1 chỗ, khóc lóc, hối tiếc, hoài nghi... hay nuôi 1 chút hi vọng nào... thế nên t muốn ngay lập tức nch với ngta... nhưng phương tiện duy nhất của tôi chỉ là cái đth... ngta ko bốc máy... thì tôi hết cách.... tôi ko thể chạy bộ gần 1000km.... ko có chuyến bay nào... tôi chỉ muốn nch... tôi chưa nghĩ đến ch níu kéo... t chỉ muốn nge giọng của ngta, muốn ngta explain, hoặc đơn giản hơn, muốn ngta nói với t rằng, mệt mỏi rồi, dừng cố gắng nữa....
tôi ko muốn ngồi 1m, và gặm nhấm nỗi đau. nhưng... còn cách nào cho tôi?
thất tình... là cảm giác ntnay`? dường như còn thiếu 1 chút... là bởi vì chtoi chưa nói lời chtay sao? là bởi vì lời nói yêu tôi vẫn còn hiệu lực sao? là bởi vì vài ngày trước đó a vẫn còn ghen sao?
tôi ko bik....
chtoi đã có những tháng ngày hạnh phúc... ai mà ko vậy, nhưng rồi nó cũng sẽ qua... tôi đã từng wa' tự tin vào bản thân m... nhưng tôi cũng đã bik cách rũ bỏ cái tự tin ấy trước a, vì tôi bik tôi iu a. tôi ko mún là con búp bê hay là con bé íu đuối, t mún sống cho tinh iu của mình... tôi đã chờ cái tình iu ấy hơn 20 năm trời mà... vậy mà tôi vẫn ngồi đây... thất tình sao?
làm sao? làm sao a có thể như thế với tôi nhỉ? mà sao lại ko thể? tôi đã làm điều tương tự với rất nhiều guys... ko mún nge đth, tôi để mặc cho họ gọi. ko mún ntin, tôi del msg. ko mún chat, ngta ding tôi mặc kệ. ko mún gặp, ngta tới tôi nằm nge nhạc trong nhà... tôi đã làm như thế với bao nhiu ngưoi, đơn giản vì tôi ko iu họ, vì tôi ko wan tâm tới họ. tôi mặc kệ họ. tôi bỏ mặc họ... và a cũng làm thế với tôi, vì a ko iu tôi? nhưng sao a nói a iu tôi? sao a vẫn wan tâm tới tôi? sao a vấn hờn ghen, vẫn kiểm soát tôi? thà a cứ như tôi, nói vơi tôi thực lòng điều a đang ngĩ... để tôi thôi chờ đợi... để tôi thôi mong ngóng... để tôi thôi hi vọng...
take it easy...
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký