Viết cho anh, Đêm của riêng em!
Những ngày qua....Em tránh, em né, em lờ hết những gì về anh. Với em, anh ko quá gần như với Kem, ko quá hiểu và yêu thương như với chị,ko tâm huyết như với Wendy nhưng anh là Đêm của em.
Đã hứa sẽ lang thang cùng em, đã hứa sẽ về biển cùng em, đã hứa sẽ siết chặt tay và đặt gần vai...chỉ như 1 ng bạn lạ lùng. Lại là lạ lùng, em GHÉT cái từ ấy bao nhiêu, thì càng nhiều ng nói bấy nhiêu....thôi thì em nhận, em lạ lùng....Nhưng sao anh ko biết rằng, sự quan tâm của em cũng lạ lùng như thế? Em lẳng lặng dõi theo anh, quan sát anh, vui với anh, buồn cùng anh....từ xa. Đâu phải em ko xuất hiện nghĩa là em ko đến? Chỉ là, cái tôi của em ko cho phép, em là gió, chỉ thích đến khi ng ta thiếu thốn, đi khi ng ta đã đủ đầy...Anh đã đủ, yêu thương từ chị, tin cậy từ Kem, và cả cộng đồng yêu mến. Em đi...nhưng em vẫn nhìn về anh...anh biết ko mà đối xử với em như thế? 1 lời nhắn, hình như anh cũng cảm giác đc mình sẽ đi, phải ko? Một lời nhắn qua Kem, những lời nhắn cuối cùng...thà anh cứ coi như quên hẳn em rồi, để em nhẹ nhàng hơn...
Anh là ai, sao lại là ng chị yêu? Để chị yêu rồi anh lại đi...sao anh lại để em chỉ cảm thấy sự ra đi ấy ko cam tâm chút nào hết? Em muốn hét lên với anh, em muốn bắt anh ngồi dậy, bước đi, dù bằng nạn gỗ, dù bằng đôi chân thương tích...em muốn anh mở mắt ra, em muốn anh hãy cười với chị...ko cần nói với em, ko cần nhìn em, nhưng hãy nhìn chị...em đau, nhưng em ko thể chịu nỗi khi nhìn chị đau...anh hiểu ko?
Em mệt mỏi....Đêm à, nếu còn yêu quí em, hãy nhẹ nhàng trong em, hãy dịu dàng trong chị...em ích kỷ, em nhắc về anh, nhưng lại ko muốn nghe ng khác nhắc về anh...em ko chịu nỗi...Đêm àh! Em phải nghĩ như thế nào đây? Suốt 1 tuần nay, em ko biết nên nghĩ như thế nào cả...em ko muốn nghe ai nhắc về anh cả, nhưng em ko thể ko lắng nghe chị...nỗi đau trong chị, còn tê tái hơn em vạn lần...Em phải làm gì đây?
Anh đã đi...1 SỰ THẬT mà em phải nhủ lòng mỗi khi nhìn thấy anh đâu đó...Chị nói, anh chưa bình yên, và chị sẽ sống, chứ ko phải tồn tại, để anh bình yên...
Anh, luôn bên chị, nhé anh! Luôn bên Kem, bên những ng anh yêu thương đó. Không cần bên em, nhớ nha anh, không _cần_ bên_ em!