Nhật ký của aye
aye viết vào ngày 11.08.2009
Lặng!
Cuối cùng ta cũng lặng im để nó tự nhiên tìm đến, không lãng tránh nữa, thứ tình yêu trai gái.
Cũng fải lâu lắm rồi, từ ngày mình đuổi thẳng cổ thằng N ra khỏi nhà nay mới lại có trai xuất hiện trong bữa cơm gia đình. Ba vui, Nội vui nhưng mình thì lo ... lo lắm
Anh đến, vồn vã quá khiến mình sợ hãi. Choáng ngợp và khớp ...
Mình sợ cái gọi là... cả thèm chóng chán.
Từ cái ngày đầu anh gọi nhầm tên mình & đứa em gái của anh, sau đó thì gọi bằng cái tên thân mật ở nhà
.... C ơi....
Anh đi công tác mấy tỉnh fía Bắc, suốt từ sáng sớm đến 0h, điện thoại nhận tnhắn và cuộc gọi của anh-liên tục
....... C của anh ơi, ... mình chưa có cảm tình đặc biệt gì với anh cả, nhưng cái cách anh gọi, cái cách anh nói chuyện .... dường như là cảm giác lây lan ... hơi động lòng 1 chút!
.............C yêu dzấu của anh ơi! .... Anh ngọt ngào hơn, nói nhiều về nỗi nhớ. Về cái cảm giác anh vui mừng ntn khi chạm chân về đất tphố ...
........................ Bà xã của anh ơi .... Anh nói đến hôn nhân, anh thik khoe mình với mọi người, với bạn bè, người thân và sếp của anh nữa ... anh bảo mình là sếp trong trương lai của anh
...................................... Bà xã yêu dzấu của anh ơi .... anh bắt đầu đề cập đến chuyện xét lí lịch [ vì anh công tác ngành công an mà] đúng lúc mình chuẩn bị xét kết nạp Đảng ....
Nhưng rồi lại ráo hoãnh trong lòng với nỗi buồn và niềm lo vốn dzĩ,... vẫn chưa đến lúc để có thể thổ lộ hết với anh về bản thân mình ... đằng sau một hình ảnh trẻ trung năng động ấy còn bao nhiêu điều fải suy xét.
............................................................................................................................................anh là con trai lớn trong gia đình, sau anh là 2 đứa em gái, anh vẫn còn trách nhiệm với bố mẹ già ................................................................ anh không thể cưới một đứa bệnh tật như mình về làm vợ .........................
Làm sao để biết được cái gì đang thuộc về mình...........................:(??????!!!!!!!
Cũng fải lâu lắm rồi, từ ngày mình đuổi thẳng cổ thằng N ra khỏi nhà nay mới lại có trai xuất hiện trong bữa cơm gia đình. Ba vui, Nội vui nhưng mình thì lo ... lo lắm
Anh đến, vồn vã quá khiến mình sợ hãi. Choáng ngợp và khớp ...
Mình sợ cái gọi là... cả thèm chóng chán.
Từ cái ngày đầu anh gọi nhầm tên mình & đứa em gái của anh, sau đó thì gọi bằng cái tên thân mật ở nhà
.... C ơi....
Anh đi công tác mấy tỉnh fía Bắc, suốt từ sáng sớm đến 0h, điện thoại nhận tnhắn và cuộc gọi của anh-liên tục
....... C của anh ơi, ... mình chưa có cảm tình đặc biệt gì với anh cả, nhưng cái cách anh gọi, cái cách anh nói chuyện .... dường như là cảm giác lây lan ... hơi động lòng 1 chút!
.............C yêu dzấu của anh ơi! .... Anh ngọt ngào hơn, nói nhiều về nỗi nhớ. Về cái cảm giác anh vui mừng ntn khi chạm chân về đất tphố ...
........................ Bà xã của anh ơi .... Anh nói đến hôn nhân, anh thik khoe mình với mọi người, với bạn bè, người thân và sếp của anh nữa ... anh bảo mình là sếp trong trương lai của anh
...................................... Bà xã yêu dzấu của anh ơi .... anh bắt đầu đề cập đến chuyện xét lí lịch [ vì anh công tác ngành công an mà] đúng lúc mình chuẩn bị xét kết nạp Đảng ....
Nhưng rồi lại ráo hoãnh trong lòng với nỗi buồn và niềm lo vốn dzĩ,... vẫn chưa đến lúc để có thể thổ lộ hết với anh về bản thân mình ... đằng sau một hình ảnh trẻ trung năng động ấy còn bao nhiêu điều fải suy xét.
............................................................................................................................................anh là con trai lớn trong gia đình, sau anh là 2 đứa em gái, anh vẫn còn trách nhiệm với bố mẹ già ................................................................ anh không thể cưới một đứa bệnh tật như mình về làm vợ .........................
Làm sao để biết được cái gì đang thuộc về mình...........................:(??????!!!!!!!
Cảm nhận
Gởi bởi bobbyd vào ngày 12.08.2009 01:27:17
mình hiểu về nỗi lo lắng của bạn . mình cũng trong tình trạng tương tự ( người bạn trai ) . có thể bạn không suy nghĩ đến khía cạnh lạc quan hơn . bạn gái mình cũng lo lắng như bạn , thực ra đâu phải người đàn ông nào cũng " cả thèm chóng chán " như bạn nghĩ . Nhưng tới thời điểm thích hợp , môi trường thích hợp thì đa số sẽ có suy nghĩ giống mình , người yêu của bạn tìm đến điểm dừng , một mái ấm gia đình . khi đã nâng cao vị trí của bạn trong trái tim , đồng nghĩa với việc tìm hiểu sâu hơn về bạn . mặc cảm về bản thân quá sẻ sinh ra những suy nghĩ không tốt và tiêu cực . có lẽ bản thân bạn có rất nhiều điểm tốt đẹp nhưng bản thân lại không nhân ra nhưng một nửa kia của bạn có thể cảm nhận thấy dù là trong thời gian ngắn . chúc bạn vui vẻ , hạnh phúc va thành công trong cuôc sống
Gởi bởi chuppa_chup vào ngày 12.08.2009 03:19:03
mình thì có suy nghĩ giống bạn đó, mình sợ cái gọi là "cả thèm chóng chán", và hình như mình cứ loay hoay để thoát ra, rồi lực hút từ mình, hay từ ng khác, cứ làm nên những mối quan hệ ko rõ ràng, ko bền chặt. Mình mệt mỏi, hoang mang...Nhưng bạn thì khác, ít ra, anh ấy cũng ko thoắt ẩn thoắt hiện như ng của mình...bạn hãy nắm lấy, nếu thấy đó đúng là hp..
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký