Nhật ký của ocgao_2607
ocgao_2607 viết vào ngày 10.08.2009
nhật ký ngày 10 tháng 08 năm 2009

Tối qua em va chị Hạnh giận nhau chuyện không đáng vậy mà chị lại như thế. thật là buồn, em cũng vì lo cho mấy anh nhà mình nên mới nói vậy, nhưng chị ko biết mà còn trách em. Từ nay em sẽ như người câm điếc , ko quan tâm tới những việc vợ chồng chị làm nữa. dù lòng có lo lắng trăn trở đi chăng nữa thì cũng tự trấn an để mọi chuyện trôi qua giống như ý của chị.

Mỗi lúc gặp chuyện gì buồn sao em lại nghĩ về anh nhiều đến thế. Đã 2 năm trôi qua em cố gắng để quên anh, nào ngờ đâu hình ảnh của anh vẫn còn nguyên vẹn trong em. Em muốn được gặp anh để kể cho anh nghe những chuyện buồn những trăn trở lo lắng em đang gặp phải, vì em biết anh luôn lắng nghe chia sẻ, động viên em, cho em thêm nghị lực và anh sẽ phân tích cho em hiểu thêm, anh sẽ là bờ vai để em dựa vào mỗi khi mệt mỏi. Anh tạo cho em cảm giác bình yên, ấm áp. Nhưng đau đớn thay giờ dựa vào vai anh để cảm nhận sự bình yên đó lại ko fải em mà là người phụ nữ khác. Em cảm thấy bơ vơ, đau đớn, tuyệt vọng. Gắng gượng sống vì cha mẹ mà sao thấy mệt mỏi quá. Thời gian 2 năm đâu phải ngắn, sao em thấy nó như ngày hôm qua, em vẫn ko quên được anh.

Em muốn được kết thúc!

Anh hãy đến bên em, cứu vớt cuộc sống em được ko anh? có khi nào ở bên cạnh cô ấy anh còn nghĩ về em?

Cảm nhận
Gởi bởi child_cute vào ngày 10.08.2009 06:17:35
Tình bạn là gì mà nó làm mình cô đơn như vậy.
21 năm trôi qua ngày nào cũng nhìn mặt nhau, nói cười mà giờ đây nhìn mặt nhau còn lạ và ngượng hơn là người dưng nước lã. Cái cảm giác đó thật khó chịu, nó cứ đeo đẳng luẩn quẩn trong tôi làm cho tôi không sao quên được nó đi để bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống bình thường như trước đây.
Lúc đầu tôi không nghĩ nó lại buồn như vậy, một nỗi buồn mất một người bạn thân thật không sao tả nổi, tôi thật hụt hẫng khi nó đến một cách rất nhanh chỉ vài lời nói qua lai mà nó đốt cháy tiêu tan cong sức vun đắp tình bạn chúng tôi hơn 21 năm qua.
Giờ đây tôi không sao quên nó được và tôi nghĩ rằng không biệt người đó có cảm giác giống tôi hay không... Mà tôi cũng không chia sẻ được với ai.
Ai có thể cho tôi biết làm thế nào để đối mặt với người đó khi tôi vẫn phải gặp mặt hàng ngày?
Thật sự tôi cũng không muốn như vậy. Nhưng chuyện đã lỡ "Lời nói không mất tiền mua lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau"
Gởi bởi hanoixua vào ngày 25.08.2009 06:10:38
tôi nghĩ bạn nên quên hết đi, đã hai năm rồi mà, người đó h này liệu có còn nhớ đến bạn k hay đã để hình ảnh của bạn vào trong dĩ vãng, đã biết là không thể thì đừng hi vọng, cuôc sống còn nhiều điều để sống mà, hãy quên đi hay ít ra thì hãy để chúng trở thành kí ức, hãy bắt đầu lại vì người ta đã bắt đầu từ 2 năm trước kia/
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
232 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 232 khách