2 ngày rồi, mọi chuyện đã đc 2 ngày rồi. Ta lặng lẽ theo em, ngắm nhìn em, sống cùng em, để biết rằng, em đang bối rối.
Ngố thương!
Ko có gì để phải quy ra đúng hay sai. Ai cũng có con tim và khối óc. Cách em cho đi đôi khi ko phù hợp. Cách ng ta nhận, ko phải lúc nào cũng trịnh trọng và trang nghiêm. Nhưng em à, lắng nghe tim mình, lỗi nhịp yêu thương, 1 lần hay mãi mãi? Em ko cần phải loay hoay tìm đáp án. Chỉ biết rằng, em đã làm như em muốn. Ở bên, lắng nghe, và đồng cảm. Chỉ là, đôi khi, cái ng ta cần, hơn hẳn những gì trong ý định em muốn cho. Đừng day dứt nữa em. Hãy nhớ rằng : BẢN THÂN SỰ VIỆC KHÔNG QUAN TRỌNG BẰNG CÁCH TA NHÌN NHẬN NÓ. Mà quá khứ là 1 thứ vô hình ko thể tẩy xoá khi con ng ta còn tỉnh táo. Vậy thì thôi nhé em, bình thường thôi. Chuyện gì cũng có lần đầu tiên trong đời. Ko đc như em ước ao, cũng đựng tự trách bản thân nông nổi.
Qua cả thôi, vấp váp sẽ làm cho em bộ áo giáp thật kiên cường.
Mở mắt ra đi em, và cứ thế mỉm cười bước tiếp.
Ta yêu em, nếu ai đó ko yêu em, hãy luôn nhớ rằng, ta cũng luôn yêu em, trân trọng em, và sẽ bao bọc cho em.
Ngố thương, hãy để cảm giác êm ái ấy xoa dịu cho em, nhé!
Giá nhu cũng có người động viên mình như thế này...