Anh. Mới có 1tuần thôi. Ngày mà em ngỏ lòi chia tay với anh. Mới 2 ngày mà anh không chịu nổi. Gọi điện nhắn tin liên tục, lời lẽ vô cùng thống thíêt. Anh nói rằng mọi thứ thật vô vị khi vắng em. Anh chỉ duy nhất nuốn hạnh phúc với em, ngoài ra anh không muốn tìm hiểu ai khác. Anh làm em đau quá. Em khuyên anh hãy mở lòng, mở quan hệ, hãy xem nhau như bạn bè. Em tìm mọi cách giúp anh vượt qua nỗi đau này, với tư cách là một ngươì bạn. Nhưng... Anh chỉ xin em 1 điều duy nhất hãy giữ lại số liên lạc để anh có thể gọi khi cần một ngươìi bạn để tâm sự. Để rồi, ngày ngày anh vẫn chăm chỉ nhắn tin cho em như ngày quen nhau. Cả những điều bí mật chỉ mình anh biết, anh cũng đầu nhắn tin nhắc nhở em. Dù em có khuyên răn, năn nỉ, không trả lời tin nhắn, nhưng anh vẫn nhắn kiên trì bền bỉ. Anh còn hỏi sao em ko trả lời, chỉ là anh quan tâm em như một người bạn thôi mà. Rồi em đi xem phim cùng gia đinh2, phim Up. Những thước phim hoạt hình vui nhộn mà đầy ý nghĩa. Em muốn anh xem. Em muốn anh dũng cảm như ông già đó, đã vất bỏ mọi kỷ vật về người vợ thân thương để tiếp tục cuốc phiêu lưu mới. Ngày hôm sau, không được phép ra khỏi nhà, em phải cố gắng vận dụng tất cả mối quan hệ để có thể mua được vé và hẹn để đưa cho anh. Thế rồi, anh chặn đừong em ở trường av, v
Nhật ký của codaitim_buon
codaitim_buon viết vào ngày 02.08.2009
quay trở lại