Nhật ký của nhuchieclavang
nhuchieclavang viết vào ngày 04.07.2018
Vô đề
8 năm Hải Phòng, 10 năm Biên Hòa và 19 năm Sài Gòn... mà sao những năm tháng Hải Phòng vẫn là nỗi nhớ khôn nguôi.
Sáng sớm nay Sài Gòn với những cơn gió lạnh nao lòng. Ta lại nhớ quê, nhớ khao khát từng lũy tre, bờ ao, cánh đồng mênh mông dịu vợi của những năm tháng tuổi thơ không trọn vẹn. Một nỗi nhớ, nỗi buồn khó tả!
Chuyện riêng vẫn chẳng thể giải quyết dứt khoát, chẳng biết khi nào cuộc đời mình giải thoát đây!!!
Cảm nhận
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Có những lúc, tâm tư rối bời với những ngổn ngang của một người mà tuổi tác cứ trôi cùng với thời gian. Cũng có khi, tâm trí ngây thơ, hồn nhiên cứ như một đứa trẻ.
Và nếu như có thể, ta hãy cứ như một đứa trẻ: khóc khi ngã thật đau và chỉ trong chưa đến 10 giây sau, đã cười giòn tan và quên nhanh một cú ngã chỉ mới vừa xảy ra, và xem như nó chưa từng xảy ra...
Gởi đến bạn, một lời chúc với những lời chúc tốt lành nhất!
Chúc bạn sẽ tìm ra cách tốt nhất, sướng khổ phải chăng chỉ là cách suy nghĩ sao bạn không thử đơn giản mọi thứ đi.
Chúc bạn sẽ tìm ra cách tốt nhất, sướng khổ phải chăng chỉ là cách suy nghĩ sao bạn không thử đơn giản mọi thứ đi.