Nhật ký của meocongianxao
meocongianxao viết vào ngày 15.02.2016
Tết này sao không vui?
Tại sao mình mỗi sớm mai thức dậy lại không cảm thấy vui, cuộc sống có điều gì khúc mắc mà chẳng muốn làm gì, chẳng muốn vì ai và chẳng muốn chăm sóc chính cuộc đời của mình?
Nếu so với bạn bè xung quanh, mình có lẽ là một người may mắn, những va vấp đường đời chỉ làm cho mình thêm trưởng thành, tuổi trẻ được đi đây đó nhiều, được sống hoài bão đam mê, được làm những gì mình thích, được nhiều người yêu mến theo đuổi. Từ bấy đến nay có mỗi một lần thất tình thực sự, dư vị không dễ chịu chút nào, dai dẳng đớn đau, nhưng nhờ vậy mà biết cách yêu, biết cách níu giữ trái tim người đàn ông của mình, rồi dẫn đến hôn nhân, một người chồng đẹp trai hết lòng yêu thương mình. Ấy vậy mà mỗi sáng thức dậy, mình vẫn không vui.
Mình không vui vì điều gì? Vì cuộc sống gò bó không thể làm điều mình thích, nhìn trước ngó sau vẫn không thể làm hài lòng tất cả mọi người. Sống mặc kệ buông thả dễ lắm, sống mà dung hòa vui vẻ mới là khó. Ngày trước mình cảm thấy khinh thường hai chữ "hy sinh", cảm thấy nó như một thứ gông cùm xã hội mặc định cho phụ nữ, nhưng giờ mình hiểu, đã làm phụ nữ không thể không hy sinh, trước hết không phải vì người mà chính là vì mình, nhưng lâu dài cũng làm con người ta mỏi mệt. Mình không thích than vãn nhiều lời, cá tính nội tâm của mình rất mạnh, nên thường hay căng thẳng nhiều, chỉ còn cách viết ra đây vậy thôi.
Có những điều mình xin giữ cho riêng mình hay, sống chết mang theo, vậy thôi.
Nếu so với bạn bè xung quanh, mình có lẽ là một người may mắn, những va vấp đường đời chỉ làm cho mình thêm trưởng thành, tuổi trẻ được đi đây đó nhiều, được sống hoài bão đam mê, được làm những gì mình thích, được nhiều người yêu mến theo đuổi. Từ bấy đến nay có mỗi một lần thất tình thực sự, dư vị không dễ chịu chút nào, dai dẳng đớn đau, nhưng nhờ vậy mà biết cách yêu, biết cách níu giữ trái tim người đàn ông của mình, rồi dẫn đến hôn nhân, một người chồng đẹp trai hết lòng yêu thương mình. Ấy vậy mà mỗi sáng thức dậy, mình vẫn không vui.
Mình không vui vì điều gì? Vì cuộc sống gò bó không thể làm điều mình thích, nhìn trước ngó sau vẫn không thể làm hài lòng tất cả mọi người. Sống mặc kệ buông thả dễ lắm, sống mà dung hòa vui vẻ mới là khó. Ngày trước mình cảm thấy khinh thường hai chữ "hy sinh", cảm thấy nó như một thứ gông cùm xã hội mặc định cho phụ nữ, nhưng giờ mình hiểu, đã làm phụ nữ không thể không hy sinh, trước hết không phải vì người mà chính là vì mình, nhưng lâu dài cũng làm con người ta mỏi mệt. Mình không thích than vãn nhiều lời, cá tính nội tâm của mình rất mạnh, nên thường hay căng thẳng nhiều, chỉ còn cách viết ra đây vậy thôi.
Có những điều mình xin giữ cho riêng mình hay, sống chết mang theo, vậy thôi.
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký