Nhật ký của dinhchiensi
dinhchiensi viết vào ngày 28.01.2016
k muốn kêu ca, cũng chẳng cầu sự thương hại, chỉ là muốn cho nhẹ lòng mà thôi..
trời vẫn còn lạnh tê buốt lắm! vậy mà vẫn muốn trốn chạy ra khỏi chiếc giường để rồi là ngồi đây trog màn đêm dày và lạnh lẽo này..và ta lại khóc..ừ. khóc đi, khóc cho thật nhiều để bao ức chế, mỏi mệt có thể được trút hết ddowcj ra ngoài..................................tại sao thế? tại sao người cứ phải như thế? ta đã cố gắng hết sức mình làm tất cả những gì có thể , mong cho có 1 cuộc sống bình yên, giản dị. nhưng người thật vô tâm...trong cuộc đời ta gắn kết với người tính xem bao nhiêu ngày có thể đc bình yên? tâm hồn ta luôn bị ngươi làm cho ức chế , mỏi mệt , luôn phải gồng lên để có thể cười nói giữa cuộc đời ..từng bước đi của người những lúc như thế này luôn làm ta lo lắng k yên, ta sợ những gì k hay xảy ra với người những khi người bước chân ra khỏi nhà..ta cũng thương người dệu dạo trong những bước chân không vững vì cuộc sống mưu sinh..năm hết tết đến rồi xin người đừng thế nữa, hãy tỉnh lại đi...! tỉnh lại để nhìn thấy những đứa con của người đang khôn lới trưởng thành như thế nào? chngs cần 1 người cha đúng nghĩa,,,, người có hiểu không????
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký