Nhật ký của emxixonxalonxanhxe
emxixonxalonxanhxe viết vào ngày 10.01.2016
...
Những dòng xúc cảm chắp vá. Hôm qua, đã có 1 ngày T7 tồi tệ hại. Sáng đi mua vé xe Tết, sơ hở 1 ngày không hỏi thăm rằng đã mở bán chưa, vậy là muộn, hết chỗ. Vào Chat-time tính vừa check mail vừa trà sữa vừa chờ đợi đến giờ hẹn 11:30 gần đó, quán báo Internet hư, đang bảo trì. Ôi định mệnh. Ly trà sữa 42k của tôi! Cười giả lả "Thôi em làm cho chị mang đi nhé", trong lòng vặn vẹo tiếc của. Đi bộ dáo dác tìm xem có cafe wifi nào gần đó, rồi đành vào 1 tiệm Bánh mì - Cafe. Kêu 5-6 món uống không có món nào có (máy hư, nhân viên ca này không biết pha chế món đó v.v...), cuối cùng bấm bụng cho ly bưởi ép 39k. Có phải sai lầm tiếp theo của mình là sáng hôm ấy đã quyết định cầm theo đọc cuốn "Hãy chăm sóc mẹ"? Cuốn này không phù hợp để đọc nơi công cộng, người ta sẽ nhìn thấy mình khóc! Cơ mà trong 2 tiếng chờ đợi cũng phải đọc nó, và gồng mình, và kìm nén. Buổi sáng trốn làm, trốn sếp, ai ngờ sếp gọi, bơ đi không bắt máy. Trưa vừa về đến VP ổng lại gọi đến tìm tiếp. Lọng ngọng nói là đi gặp khách hàng chứ sao giờ? Tiếp đến là muốn nói tới cái zụ công việc dạo này. Đã có những cái gạch đầu dòng yêu cầu bản thân phải hoàn thành cho xong, vậy mà cứ trì hoãn tránh né mãi vì ngán ngẩm. Nếu mà cuộc họp đã diễn ra vào T3 tuần trước thì không biết phải giải thích vì sao chưa xong. Cơ mà đời lại cho em biết bao cơ hội, hết lần này đến lần khác, và lần cuối cùng này là em có tới tận 2 ngày T7-CN để hoàn thành nó. Cơ mà T7 mất toi buổi sáng. Tưởng buổi chiều dành để bắt đầu, ai ngờ lại phải đi gặp khách hàng thật. Mãi đến 6PM mới về tới nhà. Mắt cay xè, díu nhịu. Một sai lầm của buổi chiều hôm đó là uống 1 ly cafe vỉa hè trong khi chờ gặp khách. Nên rồi bụng cứ nôn nao, lòng cứ ngổn ngang nhặng xị hết cả lên. Chứng say cafe. Không ngủ được. Cũng không có tâm trạng để mà làm việc gì được. Rồi bạn gọi điện, mè nheo rủ đi ăn trong khi lòng đang rối nùi hết cả lên, muồn được ngủ, hoặc dành đêm nay đọc cho xong cuốn sách buồn mà lôi cuốn kia. Mà rồi từ chối mãi không được, đành miễn cưỡng gặp bạn. Ăn ốc. Uống cafe. Và những câu chuyện phím chưa từng bao giờ nhạt nhẽo và vô vị đến thế trước giờ đối với 2 đứa. Chắc bạn cũng nhìn được trong mắt ta điều đó. Rồi bạn về là 9:30PM. Nằm lăn lóc quyết đọc cho hết cuốn sách ấy tối nay dù có khuya thế nào chăng nữa. 00:47 kết thúc nó. Mắt đã nặng trĩu và sưng húp từ lâu. "Cảm động và ám ảnh", như lời bình của ai đó ghi trên bìa sách. Ừ ám ảnh. Trong giấc ngủ vẫn lơ mơ cảm nhận những câu chữ và những hình ảnh mường tượng trong sách. Sáng ra nỗi ám ảnh vẫn dai dẳng trong tim. Giữa những lúc tâm trạng không ổn định thế này, những sự việc, những con người trái ngược sao cứ đổ xô tìm đến? "Hãy chăm sóc mẹ", ừ, với mình sẽ phải là "Hãy chăm sóc ba mẹ". Chỉ có về quê sinh sống mình mới làm được điều đó. Cơ mà trước đó lảng vảng trên Newsfeed của FB mình lại choáng váng và ngưỡng mộ trước cuộc sống và những hoạt động sôi nổi của 1 phụ nữ, và cả nhiều phụ nữ trước đó nữa, những phụ nữ phóng khoáng luôn bay nhảy tự do như chim trời, bộc trực, cá tính, và được làm những điều mình thích vượt trên dư luận. Em sẽ phải sống như thế nào đây? Bỗng dưng thấy cuộc đời quá ngăn ngủi để sống trọn vẹn, xứng đáng, không hối tiếc. Em đã đi qua gần 1/2 cuộc đời rồi đó. Những tháng ngày vẫn vô vị và chông chênh... Chưa có lúc nào bản thân bất lực và tuyệt vọng dường này... Nhắm mắt. Và lại đâm đầu vào những điều phải làm cho xong trước mắt.
Cảm nhận
Gởi bởi longtracan vào ngày 10.01.2016 05:59:35
uh ráng làm xong việc trong hôm nay nha .. hehehe
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
130 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 130 khách