Nhật ký của wild_grass
wild_grass viết vào ngày 02.01.2016
Lá thư không gửi
Gửi anh!
Thực sự mọi thứ chông chênh nhiều quá. Em biết mình đang làm điều gì và em nghĩ điều đó đúng đắn. Em đã không hề giái thích, viết thư cho anh hay chủ động nhắn tin giảng hòa. Em biết mình đã làm điều đó 1 lần mà anh cũng ko hiểu được thì có làm lần nữa cũng có nghĩa lý gì đâu. Hóa ra tất cả những gì em cố gắng đều là một lẽ đương nhiên. Em vẫn cố chấp lòng mình và mở ra bao nhiêu cơ hội. Có lẽ nó không đúng thời điểm và không đánh động được anh. Ok tốt thôi.
Buổi hẹn gặp hôm trước em đã cố gắng lắm rồi. Nói hết được lòng mình. Ơn giời, cuối cùng em cũng đã có thể nói ra. Nếu những điều đó thực sự không quan trọng với anh thì em hiểu điều tiếp theo mình cần làm là gì. Không anh em gì cả. Anh đang cố làm vừa lòng em đấy à. Gượng ép bản thân mình đi với em, nói chuyện 1 tiếng, toàn em nói và gật gù. Xúc động vì những lời cảm ơn, tâng bốc anh lên đến tận mây xanh. Có lẽ cái giá này đắt quá. Nó chỉ phù hợp với những người nào biết tôn trọng người khác thôi. Có lẽ em không đủ sức để giữ chân anh lại, dù chỉ làm anh em, bạn bè hay gì đi chăng nữa. Một mặt em vẫn cố hy vọng anh sẽ suy nghĩ lại, mặt khác cũng đã tự hứa với lòng, chỉ cần nói hết mọi thứ ra là tốt lắm rồi. Kết quả ra sao tùy duyên. Đã đến lúc em hiểu mình cần làm gì, rút thôi, cần phải giữ cho bản thân mình một chút lòng tự trọng nữa chứ. Chưa bao giờ em thấy ghét kiểu nước đôi như thế này. Anh thì vẫn cứ xa cách còn lời nói thì vẫn cứ nước đôi. Nếu có mục đích thì tốt chứ sao. Hahah, em đâu có ngu vậy. Mục đích chỉ về phía em thì có khác nào em thừa nhận mình đang lụy anh cơ chứ. Giá của anh cao quá cơ. Dù sao thì nếu đó là lần gặp cuối cùng, lần bên nhau cuối cùng, em cũng sẽ ko hối hận vì những gì mình đã làm. Em đã cố gắng hết sức rồi. Đôi khi em có cảm giác, chúng ta vẫn cần nhau. nhưng ko thể tiến tới được với nhau. Để vượt qua rào cản khó khăn đến thế sao... Yêu nhau bây giờ thực dụng nhỉ ?
Cuộc sống này ngắn lắm, chẳng chờ đợi ai bao giờ. Em không thể chờ được tới khi anh thực sự trưởng thành. Vẫn còn so đo và tính toàn mọi thứ vẹn toàn thì có lẽ nó chẳng bao giờ tới. Em đã nói rồi, nếu ko ai chấp nhận em thì nhiều khi em tự hỏi, nếu ng ta đã là vợ chồng, nói dại người kia bị làm sao, thì họ có bỏ hay không ? Thật sự buồn lắm. Dù bị như thế nào cũng đã là một khó khăn rồi.
Em hiểu rồi. Hóa ra mọi thứ thật sự không như những gì em nghĩ. Có lẽ là em đã chọn sai người rồi !.Tạm biệt. Chúng ta thực sự không có duyên và nợ trong cuộc đời này. Em không muốn bản thân mình phải đau lòng thêm một lần nào nữa. Nên chắc chắn sẽ không có thêm 1 cơ hội nào nữa. Mà chắc anh chả cần cơ hội đấy đâu. Đừng tự huyễn hoặc bản thân hay những lúc rảnh rỗi nhắn tin cho em để khuấy động mặt hồ đang yên ả. Em đủ sức đứng vững mà không cần có anh...
Chuyện này có lẽ kết thúc được rồi đấy, anh không muốn tiến tới nhưng cũng không muốn mất đi. Mọi thứ cứ lừng khừng ở lưng chừng như thế này. Thấy chông chênh lắm. Bạn chẳng ra bạn, NY chẳng ra NY, anh em cũng chẳng phải. Đến nhận anh trai thôi còn khó như thế thì em biết anh cũng suy nghĩ lắm. Nhưng có lẽ anh không hiểu em, em không hiểu anh, chúng ta không hiểu nhau. Không thông cảm được cho nhau thì làm việc gì cũng khó. Em thấy thật tiếc cho những tháng ngày anh bỏ công sức để cưa đổ em. Mọi thứ nhanh quá. Ít nhất em cũng đã sống thật và không hổ thẹn với lòng mình. Cuộc tình này không đi tới đâu, nhưng em hiểu mình học được điều gì rồi. Niềm tin có thể dễ dàng xây dựng nhưng không phải ai cũng đặt được. Lần đầu tiên chẳng nói lên được điều gì cả. Nó là cả một quá trình dài trăn trở. Kết thúc như thế này cũng là tốt lắm rồi. Em luôn lo sợ anh sẽ tổn thương. Giờ thì sao. Người tổn thương nhất là mình. Em ko biết anh có buồn không, có lẽ có, nhưng có lẽ cảm giác muốn từ bỏ trong anh lớn hơn việc giữ em lại. Không trân trọng được điều đó thì có lẽ em cũng không cần. Giờ em níu kéo để được điều gì. Có thể anh sẽ chấp nhận đi với em, nhưng sự ép buộc ấy chỉ làm cho cuộc sống sau này thêm khó khăn hơn mà thôi.
Thôi mà, em cần thời gian để lành lại vết thương lòng...
Buồn lắm !!!
Thực sự mọi thứ chông chênh nhiều quá. Em biết mình đang làm điều gì và em nghĩ điều đó đúng đắn. Em đã không hề giái thích, viết thư cho anh hay chủ động nhắn tin giảng hòa. Em biết mình đã làm điều đó 1 lần mà anh cũng ko hiểu được thì có làm lần nữa cũng có nghĩa lý gì đâu. Hóa ra tất cả những gì em cố gắng đều là một lẽ đương nhiên. Em vẫn cố chấp lòng mình và mở ra bao nhiêu cơ hội. Có lẽ nó không đúng thời điểm và không đánh động được anh. Ok tốt thôi.
Buổi hẹn gặp hôm trước em đã cố gắng lắm rồi. Nói hết được lòng mình. Ơn giời, cuối cùng em cũng đã có thể nói ra. Nếu những điều đó thực sự không quan trọng với anh thì em hiểu điều tiếp theo mình cần làm là gì. Không anh em gì cả. Anh đang cố làm vừa lòng em đấy à. Gượng ép bản thân mình đi với em, nói chuyện 1 tiếng, toàn em nói và gật gù. Xúc động vì những lời cảm ơn, tâng bốc anh lên đến tận mây xanh. Có lẽ cái giá này đắt quá. Nó chỉ phù hợp với những người nào biết tôn trọng người khác thôi. Có lẽ em không đủ sức để giữ chân anh lại, dù chỉ làm anh em, bạn bè hay gì đi chăng nữa. Một mặt em vẫn cố hy vọng anh sẽ suy nghĩ lại, mặt khác cũng đã tự hứa với lòng, chỉ cần nói hết mọi thứ ra là tốt lắm rồi. Kết quả ra sao tùy duyên. Đã đến lúc em hiểu mình cần làm gì, rút thôi, cần phải giữ cho bản thân mình một chút lòng tự trọng nữa chứ. Chưa bao giờ em thấy ghét kiểu nước đôi như thế này. Anh thì vẫn cứ xa cách còn lời nói thì vẫn cứ nước đôi. Nếu có mục đích thì tốt chứ sao. Hahah, em đâu có ngu vậy. Mục đích chỉ về phía em thì có khác nào em thừa nhận mình đang lụy anh cơ chứ. Giá của anh cao quá cơ. Dù sao thì nếu đó là lần gặp cuối cùng, lần bên nhau cuối cùng, em cũng sẽ ko hối hận vì những gì mình đã làm. Em đã cố gắng hết sức rồi. Đôi khi em có cảm giác, chúng ta vẫn cần nhau. nhưng ko thể tiến tới được với nhau. Để vượt qua rào cản khó khăn đến thế sao... Yêu nhau bây giờ thực dụng nhỉ ?
Cuộc sống này ngắn lắm, chẳng chờ đợi ai bao giờ. Em không thể chờ được tới khi anh thực sự trưởng thành. Vẫn còn so đo và tính toàn mọi thứ vẹn toàn thì có lẽ nó chẳng bao giờ tới. Em đã nói rồi, nếu ko ai chấp nhận em thì nhiều khi em tự hỏi, nếu ng ta đã là vợ chồng, nói dại người kia bị làm sao, thì họ có bỏ hay không ? Thật sự buồn lắm. Dù bị như thế nào cũng đã là một khó khăn rồi.
Em hiểu rồi. Hóa ra mọi thứ thật sự không như những gì em nghĩ. Có lẽ là em đã chọn sai người rồi !.Tạm biệt. Chúng ta thực sự không có duyên và nợ trong cuộc đời này. Em không muốn bản thân mình phải đau lòng thêm một lần nào nữa. Nên chắc chắn sẽ không có thêm 1 cơ hội nào nữa. Mà chắc anh chả cần cơ hội đấy đâu. Đừng tự huyễn hoặc bản thân hay những lúc rảnh rỗi nhắn tin cho em để khuấy động mặt hồ đang yên ả. Em đủ sức đứng vững mà không cần có anh...
Chuyện này có lẽ kết thúc được rồi đấy, anh không muốn tiến tới nhưng cũng không muốn mất đi. Mọi thứ cứ lừng khừng ở lưng chừng như thế này. Thấy chông chênh lắm. Bạn chẳng ra bạn, NY chẳng ra NY, anh em cũng chẳng phải. Đến nhận anh trai thôi còn khó như thế thì em biết anh cũng suy nghĩ lắm. Nhưng có lẽ anh không hiểu em, em không hiểu anh, chúng ta không hiểu nhau. Không thông cảm được cho nhau thì làm việc gì cũng khó. Em thấy thật tiếc cho những tháng ngày anh bỏ công sức để cưa đổ em. Mọi thứ nhanh quá. Ít nhất em cũng đã sống thật và không hổ thẹn với lòng mình. Cuộc tình này không đi tới đâu, nhưng em hiểu mình học được điều gì rồi. Niềm tin có thể dễ dàng xây dựng nhưng không phải ai cũng đặt được. Lần đầu tiên chẳng nói lên được điều gì cả. Nó là cả một quá trình dài trăn trở. Kết thúc như thế này cũng là tốt lắm rồi. Em luôn lo sợ anh sẽ tổn thương. Giờ thì sao. Người tổn thương nhất là mình. Em ko biết anh có buồn không, có lẽ có, nhưng có lẽ cảm giác muốn từ bỏ trong anh lớn hơn việc giữ em lại. Không trân trọng được điều đó thì có lẽ em cũng không cần. Giờ em níu kéo để được điều gì. Có thể anh sẽ chấp nhận đi với em, nhưng sự ép buộc ấy chỉ làm cho cuộc sống sau này thêm khó khăn hơn mà thôi.
Thôi mà, em cần thời gian để lành lại vết thương lòng...
Buồn lắm !!!
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký