Nhật ký của dinhchiensi
dinhchiensi viết vào ngày 27.08.2015
cô của ngày bầu trời chẳng bình yên!

Cô trò cũ ngoan hiền, dễ mến lại có cơ hội đồng hành cùng mình trong những ngày chuẩn bị cho năm học mới..1 tuần rồi 2 cô trò đã miệt mài, cố gắng luyện tập. nhưng đến chiều nay mọi sự vẫn chưa đạt yêu cầu như mong muốn. Tại bởi quy mô, sự đòi hỏi của cv-  là sự kiện lớn nhất từ trc giờ. lời khen cũng có nhưng lời chê cũng vẫn còn. và có lẽ sự đòi hỏi của người lớn cứ phải là ntn, nt kia là quá sức đối với em. để rồi cô bé đã bật khóc, xin ra ngoài cuộc trc những lời nói như kiểu em là vô hình ở đó. và có lẽ với em, em cũng đã quá mệt rồi .hhh...lại là 1 cuộc cách mạng, tâm sự cô trò trên chiếc ghế đá, trong sự vắng lặng của ngôi trường đã quá trễ trời chiều. chẳng biết những gì mình nói em có hiểu hết. nhưng cái ôm em vào lòng, cái gục đầu vào vai mình thật nhẹ và giữ mãi làm mình thấy ngèn nghẹn..em có biết k? đâu phải chỉ có em. cô cũng đang phải gánh trên vai trách nhiệm cv nặng nề gấp đôi em đó. ừ mà đúng thôi. cô là cô mà, hơn em như thế đâu đã là gì so với những gì em đang phải mang. nó nặng nề ttreen đôi vai và cái đầy trách nhiệm trên đôi vai em có thể hiểu nhưng chưa thấu hết. cô hiểu cảm xúc của em bởi cô đã quá trải qua nó rồi. phải làm sao cho tròn trách nhiệm đây em khi thời gian tập chẳng còn đáng mấy ngày, cô trò mình p làm sao? cuộc đời là vô vàn những khó khăn thử thách. phải thấy vinh dự khi mình đc giao cv kk như thế này. cố gắng hết sức cho những ngày còn lại. dù thất bại hay thành công cũng sẽ mỉm cười. đừng khóc như thế nữa nghe em! em khóc mãi chắc cô cũng k cầm đc nc mắt đâu bởi vai kia cô còn bao gánh nặng cuộc đời. trời trạng vạng, bc chân  rời rã về nhà trong cái lo lắng cơm áo, gạo tiềm, cái lo âu nảy sinh cho những ngày dài đàng đẵng tiếp theo của cs. mỏi và mệt rã rời đêm nay em à..nhiều khi cô cũng chẳng phải biết làm ntn nữa..và cô đã lại để khóc mất rồi!!!!!!!!!!!... cô trân trọng từng phút giây bình yên của mình biết bao nhiêu. bởi những khoảng trời bình yên đó với cô chỉ hiện ra k lâu rồi nó lại biến mất như cuộc chơi trốn tìm, lâu lắm mới tìm thấy nhau..cô của ngày bầu trời chẳng bình yên!

Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
114 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 114 khách