Nhật ký của emxixonxalonxanhxe
emxixonxalonxanhxe viết vào ngày 07.08.2015
,,,
Mai là T7 rồi, muốn tận hưởng quá, cơ mà phải đi làm. Thèm cái cảm giác lơ đãng lái xe xuống những con đường sang chảnh của Q.1, gửi xe, đi bộ và ngắm nhìn khung cảnh thanh vắng của con đường đó, rồi qua công viên 30.4, tìm 1 góc dưới tán cây ngồi 1 mình vừa cafe vừa đọc sách vừa thỉnh thoảng ngước nhìn cao xanh ngẫm nghĩ... Em đã làm cái việc ấy biết bao nhiêu lần rồi mà, vẫn chưa "đã" sao? Hay bởi trong lòng em không bao giờ an yên nổi nên cứ muốn trốn chạy, muốn đắm chìm như thế? Nhờ T7 tuần trước đi sự kiện mà phát hiện thêm 1 góc để cafe đọc sách tự kỷ thú vị mới: quán Trung Nguyên bên đường Hoa Hồng. Bước lên cao, sẽ có cái dãy bàn dọc theo lan can đúng chỗ cho từng người ngồi. Ở đó nhìn xuống, ôi ta nói nó thi vị và an lạc biết dường nào. Quyết định sáng chủ nhật này dậy sớm đến đó la cà mới được. Lảng qua chiện công việc. Sếp vẫn luôn giao cho em những công việc như thế. "Project Manager" cơ đấy. Em chưa từng làm cho cái project nào của sếp nó thành công lẫy lừng cả, em bất tài biết là bao. Giá như em giỏi giang hơn 1 chút sếp nhỉ. Làm cho sếp em được học, được va chạm, được trải nghiệm, được biết hết mọi thứ từ mua hàng, marketing, chào bán hàng, tư vấn, giá cả chi phí gì gì v.v... tất tần tật từ A đến Z, cứ như em khởi nghiệp, chỉ có vốn là của sếp, vậy mà... em chưa từng là người khởi nghiệp thành công. Em hận cái bản ngã này, cái bản thân bất trị này. Làm sao mới có thể vực dậy cái cốt lõi ù lì bệ rạc bấy lâu trong em được đây? Khốn nạn thật....
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký