Nhật ký của withouttear
withouttear viết vào ngày 07.05.2015
Happiness
Mẹ bảo ai rồi cũng phải có hạnh phúc của riêng mình. Mày xem các anh lớn rồi cũng lập gia đình. Chẳng ai sống một mình mãi. Là con gái, ko có nhiều sự lựa chọn, tìm người tử tế, tốt là được. Bố mẹ cũng chẳng chăm lo cho mãi được. Rồi người ta lại dò xét, bàn tán. Bla bla... Tôi rất thương bố mẹ tôi, bố mẹ tôi chẳng thể cho tôi 1 cuộc sống sung túc, nhưng luôn dành cho tôi 1 cuộc sống tốt nhất có thể. Năm tháng trôi, rồi mọi thứ cũng già nua đi, tôi già, bố mẹ tôi cũng già, rồi cũng sẽ có ngày rời xa tôi. Điều đau lòng của bố mẹ khi về già, là thấy con cái ko dc hạnh phúc. Hạnh phúc trong định nghĩa của người làm cha mẹ đơn giản lắm. Chỉ là có dc 1 gia đình nhỏ, có người để thương yêu, quan tâm nhau đến lúc già yếu, ốm đau. Đôi lúc tôi cũng thấy hạnh phúc lắm, hạnh phúc trong sự cô độc, hoặc là giả vờ hạnh phúc. Cái hạnh phúc trong tư tưởng của bố mẹ, chẳng biết khi nào tôi mới thực hiện dc. Cuộc sống gia đình, đâu phải nhắm mắt đưa chân cưới đại là xong. Tôi yêu sự tự do, tôi gét sự tù túng, tôi sợ ràng buộc xong sẽ hối hận. Biển người rất đông, nhưng cơ hội có dc ng thấu hiểu là ko có. Và ngàn vạn lí do ko thể mở lời, hoặc là ko thể chạm dc đến trái tim. Thà giả vờ hạnh phúc còn hơn là phải hạnh phúc trong sự giả dối mà ko biết. Hạnh phúc của tôi bây h có lẽ là sống như 1 ng bình thường, cơm ăn 2 bữa, thi thoảng dc mua vài món đồ mình thích, mỗi tối nhắm mắt chưa đầy 2' là có thể ngủ luôn. Tôi h hay quên lắm. Quên ước mơ, quên ngày tháng, quên mọi ng xung quanh. Thế giới của tôi chỉ còn lại 1 khoảng phố đầy nắng. Đôi lúc chính tôi cũng ko biết là mình có thật sự thấy hạnh phúc ko nữa (:
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký