Nhật ký của jisung
jisung viết vào ngày 30.10.2014
...
Tôi sẽ kể cuộc đời tôi trên trang nhật ký này. Có lẽ khi nói ra tâm trạng của tôi sẽ tốt hơn chăng? Có lẽ ko điều gì vui hơn hạnh phúc hơn khi tôi gặp a trong mái trường này, là sinh viên..khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi! A đã giúp tôi mở lòng mình ra hơn, giúp tôi từ con bé khép kín trở nên vui vẻ hòa đồng và năng động hơn. Với tôi a là tất cả, a là 1 người yêu lý tưởng..Và chúng tôi luôn là cặp đôi đẹp nhất truong. Bỏ đi tuổi thơi khốn khó là đứa con hoang sống với gia đình nhỏ của mẹ. Tôi chỉ là người thừa ko hơn ko kém. Trong tiếng cười của mọi người, giọt nước mắt tôi cứ lăn dài theo thời gian, mỗi lần dượng nhậu về..tôi bỗng trở thành cái gai. Và với mẹ tôi chỉ là kẻ vướng bận, làm hạnh phúc của mẹ ko bao giờ trọn vẹn. Tôi chỉ là con hoang! 1 đứa con chưa bao giờ biết đến ba mình, chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu thương. Tuổi thơ trải qua đau thương cùng cực. Mái tranh nghèo của câu tôi chở che tôi chẳng dc bao lâu. Nước mắt chan cơm, tối ra gốc dừa ngồi khóc. Sống khép kín...từ đó là con người tôi như thế. Ko tin ai...trừ a! Chỉ trừ a thôi. Tôi gặp a trong ngày mưa tơi tả, khi a kéo chiếc ghế tôi đang cầm trên tay về phía a, ngày ấy mưa...trong tôi a rất hồn nhiên rất vui tính, và với tôi a luôn biết yêu thương đong đầy...Sẽ chẳng có điều gì xảy ra nếu người tôi yêu ko cờ bạc, không ăn chơi...tôi dần nhận ra khi tình yêu đã quá đong đầy. Khi tôi cùng a đi ăn mà cũng bị đòi nợ, khi điện thoại cũng bị bán đi...Ra trường tôi chỉ mong dc ở bên a. Tôi đi làm với mức lương khá cao, tôi đã nói với a mình hãy cưới nhau và tôi sẽ nuôi a tiếp tục học sau đó a sẽ nuôi lại tôi. Nhưng cái tôi nhận dc chỉ là vô vọng...a bảo chỉ cưới tôi khi a có nhiều tiền, và tiên a có dc là những cuộc cá độ ..là những đồng tiền bất chính, a xa đến nỗi tôi ko thể níu dc a. Bán tất cả những thứ a có, rồi đi lừa đảo, rồi chạy trốn...Rồi sắp vào tù...gia đình a phải chạy tiền đền bù. Giọng mẹ a nức nở qua điện thoại. Ờ thì a xa, xa xăm lắm. Yêu thuong cũng xa xoi. Cãi vả...Tôi rất mệt mỏi với cuộc tình này. Đời ko bao giờ đẹp như mơ...Tôi về quê sống cs đơn giản bên mẹ, dượng qua đời! Tôi chưa bao giờ hết yêu a nhưng có lẽ tôi ko bao giờ dám chọn a. Vết xe đổ mẹ tôi đi..tôi sợ..sợ lắm rôi!
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
108 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 108 khách