Nhật ký của chuotwilliams
chuotwilliams viết vào ngày 14.07.2009
Thím!
Không biết bao lâu rồi, mình chẳng mó tay vào chuyện bếp núc nhỉ?!
Hồi còn đi học thi thoảng có phụ mẹ nấu nướng, đôi khi rảnh cũng chế vài món ngon thếch cả nhà.
Rồi đi xa, phần bận rộn - phần lười, dzăm ba tháng mới xuống bếp một lần, làm vài món xề xoà gì đó khi nhà có khách, (quấn vài cái chả ram, nấu tô canh xương or đuôi heo với củ khoai là xong)
Mãi thành thói quen, toàn ăn đồ fastfood (hồi ý nghiện cái anh KFC và Lotteria phải biết), ăn đồ béo ngấy rồi lại chuyển sang ăn chay trường ( ăn cơm tháng ở quán chay ở Nguyễn Văn Đậu).
Xa nhà 5 năm, tay nghề xuống cấp rõ rệt, về ba chê nấu ăn không có "hồn" như ngày xưa.
Lại xa gia đình, hằng ngày có Nội nấu cho ăn, thèm món gì cứ báo buổi sáng, trưa Nội lại chế biến, mãi rồi ỉ lại.
Đã vậy, còn kén cá chọn canh, chẳng bao giờ thích ăn rau xanh - chỉ ăn được rau trắng, ít ăn đồ gia vị, không ăn cay được, không dùng hành các loại, không ăn cá nhỏ, chỉ thích cá Chẽm, cú Cam và một số ít cá VIP, không bao giờ ăn ghẹ, chỉ thích cua, không ăn mực, thích ăn tôm ... không thế này, không thế kia.
Đã không mó tay vào thì thôi lại hay cằn nhằn, mặt méo xệch khi báo thèm trứng chiên mà Nội quên làm trứng luộc.
Sàn nhà bếp có vài cọng rau vãi xuống là nhăn nhó, vừa chà nhà vừa làu bàu
Nhỡ có bác khách nào vào nhà đốt thuốc lá là ngày đó trán sẽ thêm vài vệt ngang - vì khó chịu
Quần áo, sách vở, tài liệu tư trang có thể vứt vương vãi khắp phòng, có thể lăn đùng nằm lên đống quần áo chưa gấp nghỉ trưa. Nhưng ai làm lệch quyển sách trên kệ - thấy khác mắt một chút là không dzui trong bụng.
Đi làm,
- có khi nhịn bữa sáng, trưa vừa về tới nhà fải có thức ăn dzọn sẵn, thức ăn phải vừa ý ... không thì lại vơ đại 300 loại đồ ăn sẵn cho vào bụng dzầu 2ph nữa thôi cơm canh sẽ chín
- có khi 10giờ mới chịu ăn sáng, trưa nê bụng. Dzẫu có con vịt hầm Nội hì hục nấu cả buổi cũng kô là kô
- chiều tan sở, hôm đi uống nước với bạn, hôm nhậu nhẹt bù khú, nồi thức ăn đầy ụ để đến ngày hôm sau. Hôm sau, ăn đồ hâm lại là không hài lòng.
Muốn làm gì thì làm, tự ý thức và không muốn ai đụng chạm.
Ai lãi nhãi chuyện gì đến lần thứ 2 thì coi như muốn điên, muốn quát lên bảo ngta câm miệng
Nội bảo chẳng ai sống nổi với mình?!
Đã vậy lại còn ngang tàng, cứng đầu, thích làm những chuyện bốc đồng, thích gây bạo loạn, không thích đám đông, thích di chuyển và nhanh thay đổi.
Muốn phá vỡ cái lối sống vừa ích kỉ, vừa cổ hủ.
Bẳng cách nào đây?!
Hồi còn đi học thi thoảng có phụ mẹ nấu nướng, đôi khi rảnh cũng chế vài món ngon thếch cả nhà.
Rồi đi xa, phần bận rộn - phần lười, dzăm ba tháng mới xuống bếp một lần, làm vài món xề xoà gì đó khi nhà có khách, (quấn vài cái chả ram, nấu tô canh xương or đuôi heo với củ khoai là xong)
Mãi thành thói quen, toàn ăn đồ fastfood (hồi ý nghiện cái anh KFC và Lotteria phải biết), ăn đồ béo ngấy rồi lại chuyển sang ăn chay trường ( ăn cơm tháng ở quán chay ở Nguyễn Văn Đậu).
Xa nhà 5 năm, tay nghề xuống cấp rõ rệt, về ba chê nấu ăn không có "hồn" như ngày xưa.
Lại xa gia đình, hằng ngày có Nội nấu cho ăn, thèm món gì cứ báo buổi sáng, trưa Nội lại chế biến, mãi rồi ỉ lại.
Đã vậy, còn kén cá chọn canh, chẳng bao giờ thích ăn rau xanh - chỉ ăn được rau trắng, ít ăn đồ gia vị, không ăn cay được, không dùng hành các loại, không ăn cá nhỏ, chỉ thích cá Chẽm, cú Cam và một số ít cá VIP, không bao giờ ăn ghẹ, chỉ thích cua, không ăn mực, thích ăn tôm ... không thế này, không thế kia.
Đã không mó tay vào thì thôi lại hay cằn nhằn, mặt méo xệch khi báo thèm trứng chiên mà Nội quên làm trứng luộc.
Sàn nhà bếp có vài cọng rau vãi xuống là nhăn nhó, vừa chà nhà vừa làu bàu
Nhỡ có bác khách nào vào nhà đốt thuốc lá là ngày đó trán sẽ thêm vài vệt ngang - vì khó chịu
Quần áo, sách vở, tài liệu tư trang có thể vứt vương vãi khắp phòng, có thể lăn đùng nằm lên đống quần áo chưa gấp nghỉ trưa. Nhưng ai làm lệch quyển sách trên kệ - thấy khác mắt một chút là không dzui trong bụng.
Đi làm,
- có khi nhịn bữa sáng, trưa vừa về tới nhà fải có thức ăn dzọn sẵn, thức ăn phải vừa ý ... không thì lại vơ đại 300 loại đồ ăn sẵn cho vào bụng dzầu 2ph nữa thôi cơm canh sẽ chín
- có khi 10giờ mới chịu ăn sáng, trưa nê bụng. Dzẫu có con vịt hầm Nội hì hục nấu cả buổi cũng kô là kô
- chiều tan sở, hôm đi uống nước với bạn, hôm nhậu nhẹt bù khú, nồi thức ăn đầy ụ để đến ngày hôm sau. Hôm sau, ăn đồ hâm lại là không hài lòng.
Muốn làm gì thì làm, tự ý thức và không muốn ai đụng chạm.
Ai lãi nhãi chuyện gì đến lần thứ 2 thì coi như muốn điên, muốn quát lên bảo ngta câm miệng
Nội bảo chẳng ai sống nổi với mình?!
Đã vậy lại còn ngang tàng, cứng đầu, thích làm những chuyện bốc đồng, thích gây bạo loạn, không thích đám đông, thích di chuyển và nhanh thay đổi.
Muốn phá vỡ cái lối sống vừa ích kỉ, vừa cổ hủ.
Bẳng cách nào đây?!
Cảm nhận
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Mẹ bảo em lên rừng nhiều khi thú tụi nó cũng còn ko cho ở chung =))
Chị em mình mà ở chung với nhau còn chưa chắc đc, bởi thế nào em cũng sẽ muốn abcdef, còn Chuột thì chỉ thích xyzwtu :)) Thế nào cũng sẽ cay cú ra trò, và có thêm hàng tá nếp nhăn trên trán :))
Sao chị em mình nhận ra, nhưng lại ko biết quý, Chuột nhỉ.... :)
Hay cứ chờ đến ngày nó lụi tàn dần đi.........
Người ta thường nói : Lấy độc trị độc mà.
Bạn bè đứa gọi = Thím, đứa gọi = cô
Ba thì bảo ... ở nhà ba má thương mới chiều lòng con được, sau này có chồng, thằng nào trụ được chít liền :((