Mưa!
Mưa như trút nước...xắn quần lên và lội...
vẫn nhớ những ngày đi trong mưa như thế
nhớ những tiếng cười giòn tan ....những ánh mắt chan chứa niềm tin
bạn.
Jờ mỗi đứa một nơi
xa xôi
chẳng biết có bao giờ được tìmlại một ngày cũ trọn vẹn.
Ngồi bên nhau để mặc thời gian trôi
Nó nhớ!
Có những ngày nó rất hay hát bài "Mong ước kỉ niệm xưa"..Những giai điệu nhẹ nhàng...ngọt ngào sâu lắng. Nó đã hát hết mình trong buổi chia tay..
có nước mắt ai đó rơi..
có bờ vai ai đó run run,
có cái siết tay thật chặt..
có ai đó vội vàng...
có ai đó đã ko nói lời tạm biệt.
Lặng lẽ đi không gửi lại lời chào.
Bất chợt mưa...bất chợt nhớ..bất chợt vô tình...bất chợt imlặng.
Vẫn còn lưu giữ một nụ cười tặng riêng cho 1 ai đó... MỘt câu hát nữa
Thật lạ..
Ngày...!
Lại trôi nhanh thôi
Ai đó nhớ
ai đó quên
ai đó hững hờ
ai đó mong mỏi
Biết bao jo`
đây
Sẽ là rất mong
Nó thèm được nghe BBVC đọc thơ tình, được lang thang dọc bờ sông theo Nhóc Bi...được đi nhặt hoa gạo rụng mỗikhi tháng ba về. Được ngắm mưa...Bông gạo bay trắng sông...những tối mưa..cafe và nhạc Trịnh...
Bao giờ cơ chứ
Mong Táo lắm rùi...hix