Nhật ký của tre_em_duong_pho
tre_em_duong_pho viết vào ngày 12.07.2009
13/7/09
Dịu dàng của ta ơi...
Sao bỗng dưng dịu dàng quá thể...
Có biết không trong những giờ 360 giãy chết, như bây giờ đây, ta bỗng cuống quýt thèm được nắm trong tay, ôm trong lòng những yêu thương chưa hề xa cũ. Muốn lục tung hàng trăm entry, để mỉm cười dịu dàng với những cảm xúc hôm qua, cảm xúc dành cho yêu thương dịu ngọt...
Chỉ là thế thôi, vì đêm nay, ta nghe mùi quen thuộc đến ngạc nhiên trên tóc và trên áo ai kia, quen thuộc lắm. điều đó chợt làm ta xúc động. Như mùa gió chợt tràn về, ta lao xao những lời tình tự cũ.
Yêu thương ơi...
Ta có những đêm Đà Lạt lạnh tê, vẫn luôn nhớ yêu thương như một nỗi niềm tiềm thức, dù ta có bước cùng ai trên con đường đã cũ, vẫn không thể là đôi bàn tay ấy và nụ cười ấy, đến suốt cả một cuộc đời, đã thành điều vĩnh viễn. Đôi lần ta thầm nghĩ, không biết có phải là ta đang hạnh phúc ko? Khi ánh mắt của người đàn ông trước hiên nhà trông vời vợi thế, người đàn bà lặng lẽ nhìn rồi trông về một phương trời khác, chiếc khăn mùa đông đan dở tuột thành những sợi chỉ rối nhàu, nhàu nhĩ...
Khi những ngày tháng bình yên trôi, ta hiểu chứ, chúng ta cố gắng như thế nào...
Yêu thương...
:*
Sao bỗng dưng dịu dàng quá thể...
Có biết không trong những giờ 360 giãy chết, như bây giờ đây, ta bỗng cuống quýt thèm được nắm trong tay, ôm trong lòng những yêu thương chưa hề xa cũ. Muốn lục tung hàng trăm entry, để mỉm cười dịu dàng với những cảm xúc hôm qua, cảm xúc dành cho yêu thương dịu ngọt...
Chỉ là thế thôi, vì đêm nay, ta nghe mùi quen thuộc đến ngạc nhiên trên tóc và trên áo ai kia, quen thuộc lắm. điều đó chợt làm ta xúc động. Như mùa gió chợt tràn về, ta lao xao những lời tình tự cũ.
Yêu thương ơi...
Ta có những đêm Đà Lạt lạnh tê, vẫn luôn nhớ yêu thương như một nỗi niềm tiềm thức, dù ta có bước cùng ai trên con đường đã cũ, vẫn không thể là đôi bàn tay ấy và nụ cười ấy, đến suốt cả một cuộc đời, đã thành điều vĩnh viễn. Đôi lần ta thầm nghĩ, không biết có phải là ta đang hạnh phúc ko? Khi ánh mắt của người đàn ông trước hiên nhà trông vời vợi thế, người đàn bà lặng lẽ nhìn rồi trông về một phương trời khác, chiếc khăn mùa đông đan dở tuột thành những sợi chỉ rối nhàu, nhàu nhĩ...
Khi những ngày tháng bình yên trôi, ta hiểu chứ, chúng ta cố gắng như thế nào...
Yêu thương...
:*
Cảm nhận
Gởi bởi meocongianxao vào ngày 12.07.2009 18:02:03
Thế là hạnh phúc lắm rồi đấy, người yêu
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký