Nhật ký của katy_katy
katy_katy viết vào ngày 06.07.2009
sự im lặng
em đấu tranh tư tưởng để gọi cho anh.em đã không dũng cảm nói với anh dù là một câu hỏi thăm hay lời chào.dù đã nói anh sẽ coi em như 1 người em gái.nhưng em không thể gọi điện và nói chuyện với anh như bình thường .em đã dập máy trong sự im lặng.nhưng em thấy nhẹ nhàng khi đã nghe được giọng anh dù chỉ là"alo....alo".em hứa với anh là sẽ chập nhận và học cách sẽ không có anh bên cạnh nhưng em thấy sao khó thế.em đang rất cố gắng.càng làm em lại thấy nhớ anh nhiều hơn.và chỉ muôn chạy thật nhanh đến để ôm anh cho vơi đi nỗi nhớ này.sao anh lại lạnh lùng với em thế????????????anh đừng làm như vậy.anh hãy bình thương như lúc đầu với em nhé!em biết anh cũng buồn và đau lắm.anh đừng cố găng 1 mình mà hãy chia sẻ và nói với em.
Cảm nhận
Gởi bởi chuotwilliams vào ngày 07.07.2009 01:44:51
Cố lên, con đường phía trước còn dài - dài lắm, ........... bất tận!
Gởi bởi candyflame vào ngày 07.07.2009 07:50:55
Tôi đã từng có cảm giác như bạn nên tôi hiểu! Tôi biết sẽ rất khó để kêu bạn vượt qua ngay lúc này, nhưng tôi rất mong bạn hãy trở nên một cô gái mạnh mẽ để anh ấy biết và yên tâm bạn ạ. Nếu bạn muốn được anh ấy chia sẻ thì tôi nghĩ trước tiên bạn nên trở thành một điểm tựa vững vàng ! Cố suy nghĩ thoáng một chút nhé !
Gởi bởi cafe_mot_minh_83 vào ngày 08.07.2009 11:01:54
đôi lúc không thể kìm chế cảm xúc của mình, biết rằng gọi điện như thế sẽ làm người ấy khó chịu, là làm phiền, cố dặn lòng đừng mà.........nhưng ta không thể chịu đựng nổi......và làm những ch như thế.....và người ấy không thể bình thường dc nữa, dần xa lánh........
Hãy nói với người ấy cho bạn thời gian để vơi đi. Mình nghĩ người ấy sẽ hiểu.......
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
117 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 117 khách