Nhật ký của petite_lune89
petite_lune89 viết vào ngày 07.01.2013
khong con ai toi di mot minh
Khi con người sinh ra , thượng đệ ban tặng cho mỗi chúng ta một gia đình, có cha có mẹ, có anh em và bạn bè. Tôi cũng đã từng có tất cả những thứ đó, thành công và hạnh phúc, gia đình êm ấm, bạn bè nhiệt huyết, học hành chăm chỉ. Thế nhưng, giờ đây tôi mất tất cả, những thứ mà tôi từng cho là rất quan trọng này. Gia đình ly tán, cha mẹ ly dị, cha có người khác, mẹ thì bệnh thập tử nhất sinh, một mình tôi phải gượng gạo để yêu thương và đỡ đần mẹ, thế nhưng rồi sao? giữa lúc mẹ bệnh thiếu một só tiền lớn như vậy, cha tôi nỡ lòng đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà, và nếu muốn về ở thì phải đưa ông ấy hơn 100 triệu. Mẹ tôi phải bán đất để có tiền chữa trị và trao tiền cho cha. Tôi mệt mỏi vì cha tôi hình như đã thay đổi thành một con người khác, thật đáng sợ!
Bạn bè tôi ư, những đứa chí cốt thì quá xa, chỉ có thể liên lạc bằng điện thoại, hay an ủi nhau vài lời ngắn ngủi trên Yahoo, cảm giác cô độc đáng sợ vô cùng, nhưng giữa lúc vô vọng vậy, một kẻ khác lại giẫm nát trái tim tôi, chắc có lẽ bắt nguồn từ lòng thương hại nên học nhầm tưởng là họ yêu tôi, và sai lầm của tôi là đã quá mù quáng khi tin rằng đó là mảnh ván cuối cùng cứu tôi giữa dòng nước lũ cuộc đời. Công việc không suôn sẻ, những người bạn từng chơi chung với tôi giờ lại đang đâm tôi thêm vài nhát dao cứa xát tim tôi, đúng họ cho rằng họ làm điều đó cho tôi là tốt sao? Hay họ nghĩ ban phát cho tôi tình cảm nam nữ mà đối với họ đó là một sự ơn huệ??? Hai người bạn làm chung công ty, cùng nảy sinh tình cảm, nhưng cái quan trọng là tôi chưa bào giờ có ý định muốn họ thích tôi cả, tôi chỉ muốn vô tư, thân thiết như anh em trong gia đình ruột thịt, nhưng con người trần gian ngộ lắm, họ cho rằng giữa tình bạn khác giới không có thứ tình bạn trong sáng, cứ hễ đến 1 giai đoạn nào đó họ lại tuyên bố có cảm giác với tôi, mà khi họ nói ra với tôi điều này họ không hề quan tâm đến suy nghĩ, cảm xúc của tôi, rằng tôi chỉ xem họ ở múc độ bạn bè mà thôi, tự họ nói ra, tự họ im lặng, cuối cùng người tổm thượng là tôi.
Giờ đây mẹ tôi lại phẫu thuật lần nữa, chi phí quá tốn kém, một mình tôi cán đán, bạn bè tôi đã dần có khoảng cách hết.. tôi nên làm gì để cứu vãn mọi thứ khi mà ông trời nhất quyết lấy đi tất cả???
Cảm nhận
Gởi bởi meocongianxao vào ngày 07.01.2013 08:07:38
Những lời an ủi đều là thừa thãi vào lúc này, chỉ có duy nhất 1 điều khiến bạn có thể vững lòng vượt qua, đó là mạng sống của mẹ bạn đang phụ thuộc vào bạn !!
Gởi bởi petite_lune89 vào ngày 08.01.2013 00:28:42
cảm ơn bạn! mai mẹ mình mổ rồi, hihi mổ lần 2, mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với mẹ:P
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
143 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 143 khách