Nhật ký của cherry
cherry viết vào ngày 19.06.2009
19/06/2009
Giờ tôi mới hiểu cảm giác tồn tại mà như không tồn tại, tôi ngồi đó mà như kg có. Có cái j đó đã vượt qua sự chịu đựng, bị nhốt bên trong ngôi nhà khi mình đang ở đó. Thật buồn cười, kg phải khi mình bị đau thì có thể đối xử với ng khác một cách vô tâm như thế đc. Luật pháp còn xét xử con người theo đúng nguyên tắc chứng cứ, còn lòng người thật khó lường. Họ không cần tìm hiểu nguyên nhân của sự việc, kg hiểu rỏ sự thật là j. Thật buồn cười, cười ra nước mắt, cười trong lòng nhói đau. Giờ tôi muốn hét lên thật lớn. Muốn thoát ra khỏi cuộc sống này, giữ im lặng là một điều nên làm lúc này, nhưng cảm giác kg người chia sẻ nỗi đau lúc này lại khiến tôi cảm thấy mình sắp bị gục ngã. Trong khi mọi người xung quanh còn rất nhiều nhưng kg thể chia sẻ cùng ai. Giữ im lặng là tốt nhất. Trời ơi sao ông trêu đùa con như thế.
Cảm nhận
Gởi bởi chiminh vào ngày 19.06.2009 05:14:46
điều cần nhất là một sợi chỉ đỏ dẫn đường, một sợi chỉ đỏ xuyên xuốt cuộc đời. Những niềm vui, hạnh phúc, thất bại, đắng cay, khổ đau chỉ như là những bậc thềm. ta bước trên nó ta nắm chặt sợi chỉ, con đường của thành công, con đường của hạnh phúc, hãy cho mình một ước mơ-mục đích : một sợi chỉ thần kì.
Gởi bởi chuppa_chup vào ngày 19.06.2009 12:58:45
................
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
111 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 111 khách