VỠ
Dường như những kỉ niệm đã vỡ òa theo từng năm tháng. Dấu vết hình hài như những mảnh rong rêu cố bám víu lấy cuộc đời này.
Rồi thì đò đưa những yêu thương trở lại khi những giọt café tí tách nỗi buồn.
“Gọi tên em mãi suốt cơn mê này” – đâu đó có tôi, đâu đó có em, đâu đó có bước chân của hai kẻ lãng du đang tan đi trong cuộc sống.
Dòng người vội vã chạy qua đường – đủ “thấy đời mình là những chuyến xe” - những chuyến xe vô định, những chuyến xe vô bờ bến để đến thẳng trái tim.
“Bốn mùa thay lá thay hoa thay mãi đời ta” – thay cả những gì đã qua giờ vỡ tan đi trong nhem nhúa nỗi buồn, trước đỉnh cao của giọt sầu có gì đó rơi xuống như sương mai, “trong như ánh sao băng” hờn vui vô hạn.
Đã vỡ rồi KIN ơi khi những mảnh vụn chỉ làm trái tim thêm đau nhói
Xa xôi rồi.
bạn này cũg là fan của nhạc trịnh hen! thú vị thật đó! ="=