Phải cố lên...mình nhất định ko đc bỏ cuộc dù xảy ra chuyện gì đi nữa...Tjme với mình ko còn nhìu, nếu ko cố, ko thực hiện e rằng sau này khi ko còn tjme mình sẽ thấy hối hận mất.
Biết và hiểu rõ hơn ai hết thì mình phải tự đứng dậy chứ...Ai biết trước ngày mai sẽ có chuyện gì xảy ra với mình hay ko...ai biết mình live...đến khi nào...chi bằng dành tất cả cho cuộc sống này 1 con người hữu ích chứ ko phải một con người vô dụng...
Ừh...sợ...sợ lắm chứ...sợ cái ngày ko còn thấy...sợ cái ngày ko còn đc nghe...sợ cái ngày ko còn biết...tất cả đều sợ nhưng ko phải như thế là sẽ ngã...Mình đã từng chán nản, buồn bã, từng ngã quỵ nhưng tất cả mình cũng đứng lên được rùi...Vậy cớ sao lần này ko làm như thế đúng ko Mưa...
Đã cười với người ta nụ cười tươi nhất khi còn có thể...rùi...đừng để ai đó thất vọng...đã làm những gì tốt nhất khi còn có thể rùi...đừng để mọi người buồn vì mi nữa Mưa nhé...
Lang thang...từng giọt mưa rơi xuống...cảm giác lạnh buốt ko phải vì mưa lạnh...vì con tim yếu đuối...vì cuộc sống ngắn ngủi cho những ước mơ quá giản dị nhưng ko thực hiện nổi...
Mình muốn thấy mọi người cười thật tươi, thật hạnh phúc như bây giờ...Muốn anh ko phải bận tâm vì mình, muốn anh quay lưng bước con đường tốt nhất mà anh chọn, muốn anh ko hối hận khi đã lựa chọn con đường ấy.Muốn thấy ko có giọt lệ nào rơi xuống từ khóe mắt của ai kia...Ko có những nếp nhăn của mẹ...Có phải là mong muốn quá lớn lao đối với 1 người như mình ko...
Cố lên Mưa nhé...Tjme ko nhìu nhưng cũng ko được bỏ cuộc...Cố lên...nhất định sẽ làm được...!!!!