Khi bs cho hay là a bệnh nặng lắm, tôi cứ khóc mãi với suy nghĩ là sợ mất a mãi mãii. Cho đến bây giờ tôi mới nhận ra rằng tôi không thể mất a. Có lẽ trên đời này ko có ai thay thế được a trong trái tim tôi. Một người chồng chỉ biết gia đình và công việc, đam mê âm nhạc và vi tính. Một người mà ngoài xã hội ko biết ganh đua hay ngoại giao gì hết. Và đặc biệt là luôn thương iu và chìu tôi hết mực. Tôi, một người bình thường, tính tình thì hay cau có, khó chịu, dễ bực mình, hay giận lẫy, đã vậy lại còn yết ớt, dễ mệt, dễ bệnh nữa chứ, suốt ngày mệt với nhức đầu thôi. Đã vậy thêm cái tội nhiệt tình, ai nhờ gì cũng làm hết. A thì biết tôi buồn, nhưng ko biết a có biết là tôi buồn gì ko nữa ?( thường gì ko bao giờ a đoán được tôi buồn vì chuyện gì). Tôi chỉ thấy a cố gắng thay đổi hơn như là ăn nhiều hơn, uống nước nhiều hơn, còn ngủ sớm thì chưa thấy, hi hi. Trên đời này ko có ai nhường nhịn và chịu đựng được tính khó chịu, ngang bướng của tôi như a đâu. E mong a mau hết bệnh để về với e, với gia đình. Mọi người luôn quan tâm và lo lắng cho a. Chồng iu ơi, e ko muốn ngủ một mình đâu, khó ngủ lắm. E chỉ thích ngủ chung với a hà, hi hi. A ơi cố gắng lên nhé!!! có e ở cạnh a nè.
Nhật ký của pianocafe
pianocafe viết vào ngày 22.11.2011
20/11/2011
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?
Liên kết
User Online
Có 107 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 107 khách